Chương 29: Vọng Nguyệt Sơn Hà Đồ

Đại hội nhanh chóng bắt đầu, các đệ tử nhanh chóng tiến đến thùng chứa lá thăm được dựng chính giữa Đoạ Tinh Đài.

Quản sự nghiêm nghị đọc tên, mỗi người bốc thăm được số nào đều phải nộp lên trên.

Nhìn thấy từng người từng người lên bốc thăm, Sở Thanh Vân chú ý đến có vài đệ tử nom cực kỳ nổi bật.

Một thanh niên tóc búi thành một chỏm nhỏ bên trên, vấn khăn lụa xanh lục ngang trán, ở giữa khăn ghi một chữ Đạo.

Người này cực kỳ anh tuấn, mày kiếm mắt sắc, hơi thở nội liễm, đích xác là cao thủ.

Sở Thanh Vân để ý hắn ta bốc được thăm ghi số một.

Sẽ lên đài đầu tiên.

Từ Kha tiếp tục làm thuyết khách.

Rõ ràng cũng ở cùng một môn phái, vậy mà Sở Thanh Vân cảm tưởng như gã cái gì cũng biết, mối quan hệ rộng đến mức trải dài toàn bộ Tu chân giới.

"Người này là Phí Hoài Nam, là đệ tử của Thư Hùng đạo quán.

Ngươi để ý tất cả đệ tử của đạo quán đều vấn khăn ghi chữ đạo, màu sắc khăn khác nhau chứng tỏ địa vị khác nhau.

Màu khăn xanh lục là cao nhất, thứ hai xanh lam, thứ ba màu trắng."

Sở Thanh Vân nghĩ nghĩ khăn xanh lục có khác nào đội nón xanh đâu, chẳng biết trên đầu bị cắm mấy cái sừng rồi.

Người thứ hai Sở Thanh Vân chú ý đến là một mỹ nữ dáng người cao ráo, trên người mặc một bộ y phục gọn gàng hở eo màu đỏ, cánh tay trắng nõn nà như mỡ đông, khuôn mặt tinh xảo như được trạm trổ, hông quấn một sợi nhuyễn tiên, tu vi Trúc cơ hậu kỳ.

Thấy Sở Thanh Vân cứ nhìn chằm chằm vào nàng ta, Từ Kha bên cạnh cười đen tối, thì thầm.

"Mỹ nữ kia tên Nam Cung Hi Văn, là tiểu thư của Nam Cung thế gia, cũng là đệ tử của Vạn Bảo tông, thiên hạ đệ nhất tông."

Từ Kha khá sợ sệt nữ nhân này.

"Ba năm trước Vạn Bảo tông đứng đầu đại hội, Nam Cung tiểu thư lúc đó mới mười bảy tuổi đã đánh cho một đám nam nhân gục ngã.

Tất nhiên người thắng cuối cùng là sư huynh của nàng, nhưng mà không thể phủ nhận nàng ta cũng rất lợi hại."

Gã lại chỉ vào một thanh niên nhìn văn nhược đằng xa, người này mi thanh mục tú, ánh mắt trong sáng, khi cười lên miệng hiện ra một cái răng nanh duyên dáng.

"Người kia là Mạc công tử, Mạc Vô Tà, đến từ Âm Linh giáo.

Ngươi đừng nhìn dáng vẻ yếu ớt của y mà lầm, tu vi người này hiện giờ đã đạt Trúc cơ đại viên mãn, tu luyện công pháp âm nhu.

Lần trước Liễu Chí Dương giở thủ đoạn với y bị đè ra đánh cho thừa sống thiếu chết.

Lúc đó y mới có mười bảy tuổi thôi."

Sở Thanh Vân gật gù, y im lặng quan sát một loạt cao thủ của các môn phái, chẳng những không nản lòng thoái chí mà chiến ý còn dâng lên bừng bừng.

Cuối cùng cũng đến lượt bốc thăm.

Sở Thanh Vân bốc trúng số ba mươi chín.

Lúc này đám người Liễu Chí Dương mới chậm chạp đi đến, vừa tới nơi đã tiến thẳng tới chỗ Sở Thanh Vân.

Miệng chó không phun được ngà voi, mở mồm ra là cợt nhả.

"Tiểu mỹ nhân, ngươi bốc được số mấy vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!