"Phải!"
Diệp Thần thấy Sở Thanh Vân cứ dửng dưng như không, cơn giận càng lên cao, hắn niệm chú xuất kiếm ra chỉ thẳng vào mặt y rồi quát lớn:
"Thanh Sương hiền lành tâm thiện, hắn không nỡ để ngươi bị phạt nên mới đi cầu xin, ai dè cái đồ lòng lang dạ sói nhà ngươi còn dám chọc tức đệ ấy.
Ngày hôm nay ta phải thay mặt sư tôn dạy dỗ ngươi!!!"
Diệp Thần vừa dứt lời đường kiếm sắc bén đã phóng tới, chiêu nào chiêu nấy đều mạnh mẽ sát phạt, khí thế không hề tầm thường.
Trong đầu Sở Thanh Vân loé lên như sắp nắm bắt được thứ gì đó nhưng mà Diệp Thần đang lao tới đây nên đành phải gác lại suy đoán.
Sở Thanh Vân gặp nguy không cuống, mắt thấy vô số kiếm ảnh sắp đánh đến, y nhanh nhẹn nhảy ra xa.
Lật tay xuất ra Câu Ly kiếm chặn đứng đòn tấn công, sau đó thuận thế chém tới.
Chiêu kiếm biến ảo khôn lường cuồn cuộn áp tới.
Diệp Thần không ngờ người hắn luôn tưởng là phế vật lại mạnh mẽ như vậy nên cực kỳ bị động, sơ sẩy một chút mà Câu Ly kiếm đã chặn ngang cổ hắn.
"Ngươi..."
"Làm sao? Sư huynh tính dạy dỗ thế nào?" Sở Thanh Vân câu môi lên để lộ lúm đồng tiền nho nhỏ ở một bên má.
Diệp Thần nổi tiếng nóng nảy, từ bao giờ đã bị nghẹn khuất như thế.
Khí thế trên người bùng ra, ỷ vào tu vi cao mà đẩy Sở Thanh Vân ra xa vài thước.
Sở Thanh Vân từ khi luyện kiếm đến giờ cũng không có ai so tài.
Chiến ý dâng lên cao, hai người lại nhanh chóng lao vào nhau.
Nhất thời khói bụi bay lên mù mịt, không gian hiện lên từng đường gợn sóng.
Diệp Thần vốn tưởng Sở Thanh Vân lúc nãy lợi dụng cơ hội mà chiếm tiện nghi của hắn, không ngờ lúc so chiêu rồi mới biết y nắm rất vững cơ sở.
Cùng là Hỗn độn vô ảnh quyết, đường kiếm của Sở Thanh Vân theo lối nhu hoà lấy nhu thắng cương.
Còn Diệp Thần thì hoa mỹ phô trương, kết cục không mèo nào cắn được mỉu nào.
Hai người chiến đấu ngày càng hăng, ba động của linh khí bắn ra phát tán khắp nơi trên Vô Ảnh phong.
Các đệ tử ngoại môn lẫn người hầu kẻ hạ nghe thấy động tĩnh bắt đầu chạy tới xem trò vui.
Hai vị sư huynh của Vô Ảnh phong đánh nhau nhất thời trở thành tin tức nóng hổi, người này truyền tai người kia, cuối cùng số lượng người xem đã đông nghịt.
Thậm chí còn có cả đệ tử các phong khác tới góp vui.
Sở Thanh Vân dạo gần đây cực kỳ nổi tiếng.
Y ngày xưa lúc nào cũng là nhân vật chính trong mấy tin đồn phá phách.
Còn từ lúc y Trúc cơ nhận được Ngũ sắc tường vân thì không một ai dám khinh thường nữa; tất cả đều tò mò xem tu sĩ nhận được ưu ái của thiên địa có mạnh như lời đồn không.
"Đường kiếm vừa xong thật tuyệt diệu, sao ngày xưa ta không thấy Thanh Vân sư đệ giỏi như thế chứ?"
"Diệp Thần sư huynh cũng thật bá đạo, không hổ danh là đại sư huynh của Vô Ảnh phong."
Hai người đánh nhau bất phân thắng bại, cỏ cây trên Vô Ảnh phong bị tàn phá nghiêm trọng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!