Chương 19: Lục Trà Xanh

Sở Thanh Vân cảm thấy cơ thể căng cứng như chực nổ tung, linh lực lúc đầu chỉ như một dòng suối nhỏ, giờ đây trở thành biển lớn va đập tứ phía.

Theo kinh mạch và đan điền dần dần được nới rộng, vách ngăn cảnh giới kêu 'rắc' một tiếng rồi vỡ tan, sức mạnh ồ ạt tràn ra trong từng thớ thịt.

Sở Thanh Vân chính thức bước vào cảnh giới Trúc cơ kỳ.

Linh thạch xung quanh cùng lúc tan thành tro bụi.

Khắp nơi truyền đến tiếng tiên nhạc.

Bầu trời sáng bừng lên, Ngũ sắc tường vân xuất hiện mang đến linh khí từ vạn dặm xung quanh bị đan điền của Sở Thanh Vân hút lấy.

Đặc biệt là năng lượng tinh thuần này không cần luyện hoá mà có thể trực tiếp hấp thu, y mừng rỡ ngồi yên ổn định cảnh giới.

"Ngũ sắc tường vân.

Là Ngũ sắc tường vân kìa, lâu lắm ta mới nhìn thấy nó." Một tu sĩ cảm động nhìn lên trời, mọi người đồng loạt lặng người chiêm ngưỡng cảnh tượng đẹp đẽ này.

Dị tượng trên trời nhanh chóng kết thúc, bầu trời lại trở về tối đen như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Các tu sĩ đến xem kịch vui cũng lục tục ra về, nhưng dự là ngày mai Tu chân giới sẽ không được bình yên.

Ấy thế mà có tu sĩ Trúc cơ lại được thừa hưởng Ngũ sắc tường vân.

Nghe nói người nhận Ngũ sắc tường vân, đan điền và kinh mạch rộng mở gấp ba lần tu sĩ bình thường, tương lai tiền đồ vô lượng.

Ngay giây phút này, cái danh phế vật đi kèm Sở Thanh Vân bấy lâu cũng bị xoá bỏ.

Người có thể nhận được Ngũ sắc tường vân mà là phế vật thì đám tu sĩ bọn họ đều là phế vật trong phế vật à?

Sở Thanh Vân đương nhiên không biết gì về Ngũ sắc tường vân.

Lúc y mở mắt ra, tinh quang trong mắt sáng bừng lên sau đó từ từ thu liễm lại.

Nguyên lai đây là cảnh giới Trúc cơ.

Nhìn vào đan điền mênh mông trong người, linh lực sung túc không ngờ, Sở Thanh Vân vui mừng hân hoan, ngước lên nhìn Bạch Cẩn Phong.

"Sư tôn.

Đệ tử đã Trúc cơ thành công rồi."

Không cần Trúc cơ đan vậy mà Sở Thanh Vân có thể Trúc cơ thành công, lại còn nhận được Ngũ sắc tường vân.

Bạch Cẩn Phong trái lại hơi cau mày, hắn ngước nhìn về bầu trời phía xa, sau đó thở dài:

"Trúc cơ thành công rồi thì quay trở lại Tuyệt Linh động diện bích đi.

Còn một tháng nữa mới kết thúc hình phạt, lúc đó vi sư sẽ đón ngươi."

Sở Thanh Vân ai oán ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt y tự cho là đáng thương để nhìn Bạch Cẩn Phong nhưng hắn vẫn điềm nhiên như không.

Y đành lủi thủi ôm hồ ly nhỏ trở vào trong động.

Ngay khi sắp bị bóng tối nuốt lấy, bỗng Bạch Cẩn Phong gọi Sở Thanh Vân lại, hai mắt của y ánh lên hi vọng sáng rực, vội vàng ngoảnh đầu lại, ai dè một vật thể được ném tới.

"Từ nay tu luyện theo công pháp này, một tháng phải luyện xong tầng thứ nhất.

Khi nào rời động vi sư sẽ kiểm tra."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!