Lúc Sở Thanh Vân tỉnh lại cảm giác thân thể tràn đầy sức mạnh, tầm nhìn cũng rõ ràng hơn rất nhiều.
Y có thể nhìn thấy con kiến đang bò ở tận đằng xa, cũng có thể nghe được những tiếng động chưa bao giờ nghe thấy.
Đây là cảnh giới Luyện khí kỳ tầng chín.
Khoảng cách của Sở Thanh Vân với Trúc cơ có một bước nhỏ thôi.
Cảm nhận động tĩnh của thiếu niên, Bạch Cẩn Phong khẽ hắng giọng, lúc bấy giờ Sở Thanh Vân mới nhận ra cả người mình đang bị một vòng tay vững chãi bao lấy.
Lồng ngực nóng bỏng phập phồng, thậm chí y còn nghe rõ tiếng trái tim đập thình thịch của hắn.
"Sư tôn, sao người lại ở đây?" Sở Thanh Vân vừa nói vừa vùng vẫy, cuối cùng lồm cồm bò ra khỏi người nam nhân, đoan đoan chính chính ngồi xuống.
Bạch Cẩn Phong đang ngồi dựa lưng vào tường, tay nâng một quyển sách lên đọc.
Sở Thanh Vân hình dung đến mình vừa nãy còn nằm trong vòng tay của người ta thì mặt đỏ bừng lên, lòng thầm tự sỉ vả mình một ngàn lần.
Bạch Cẩn Phong không để ý, nói với vẻ đương nhiên.
"Ta mà không tới, có khi ngươi đã nổ tan xác mà chết rồi."
Sở Thanh Vân kinh hãi: "Tan xác ư? Có lẽ nào...?"
"Đúng vậy, ngươi bây giờ mới chỉ có tu vi Luyện khí kỳ, hấp thu quá nhiều linh khí trong một lần chỉ có kết cục là nổ tan xác mà chết.
Người bình thường chỉ dùng một viên linh thạch cho một lần tu luyện, Sở Thanh Vân ngươi lại dám dùng một vốc.
Não ngươi bị linh cốc lấp hết rồi hả?"
Sở Thanh Vân: "..."
"Một...! một viên linh thạch?"
"Đúng.
Tu vi dưới Trúc cơ khi tu luyện chỉ được phép dùng một viên linh thạch mỗi lần tu luyện thôi, dùng quá nhiều cơ thể không chịu nổi đâu."
Bạch Cẩn Phong vừa răn dạy vừa nhìn Sở Thanh Vân.
Tình thế lúc nãy cực nguy cấp, nếu mà hắn không đến kịp...! Khi đó thì ai có thể cứu vãn được?
Nghĩ đến đây lửa giận trong người lại dâng lên.
Bạch Cẩn Phong nhìn Sở Thanh Vân tái mặt lại, cố gắng kiềm chế tính tình, đứng dậy lấy từ nhẫn ra một bộ trà cụ, vừa pha trà cho tĩnh tâm vừa kiên nhẫn giải thích.
"Cũng may dạo thời gian gần đây vi sư cho ngươi uống thuốc đều đặn, kinh mạch giãn nở hơn hẳn người thường.
Lần này nhân hoạ đắc phúc, tu vi của ngươi đã dừng ở Luyện khí kỳ tầng chín đại viên mãn rồi.
Nhưng mà lại có vấn đề khác xảy ra." Hắn ngừng lại một chút rồi mới nói tiếp: "Vì thăng cấp quá nhanh cho nên căn cơ của ngươi không ổn định.
Trong hai tháng tới cấm ngươi không được phép tu luyện nữa, tập trung vào luyện kiếm đi, hai tháng nữa vi sư sẽ giúp ngươi tiến cấp Trúc cơ."
Mắt Sở Thanh Vân sáng lên.
Quên hết mấy lời hắn vừa chửi mắng, cảm ơn liên tiếp.
"Cảm ơn sư tôn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!