Chương 13: Giả Bộ Vô Tội

Đệ tử áo xanh khinh thường không thèm để Sở Thanh Vân vào mắt.

Hắn đương nhiên lặp lại.

"Ta nói cha mẹ nào thì con ấy...! Á á á!!!"

Sở Thanh Vân triệu hồi Câu Ly kiếm, không để cho tên đệ tử áo xanh nói hết câu, Câu Ly kiếm múa một vòng trên không trung, tóc đen liền rơi lả tả.

Chỉ trong một chớp mắt thời gian mà kiếm đã kề ngang cổ gã.

Thiếu niên vốn bất cần giờ đây bộc phát khí thế không thể khinh thường.

"Ta cho ngươi nói lại lần nữa!"

"Ta ta..." Tên đệ tử áo xanh sợ đến lắp bắp không nói nổi thành câu.

Đệ tử áo vàng đứng cạnh thấy thế liền quát lên:

"Sở Thanh Vân, trong môn phái không được đánh nhau.

Ngươi mà vi phạm luật lệ ta sẽ báo lên quản sự."

"Hừ, giỏi thì ngươi báo đi."

Câu Ly kiếm cong cong, sáng lên tinh quang xanh tím.

Kiếm hằn thêm một tí vào cổ đệ tử áo xanh doạ hắn xanh mét mặt.

Đệ tử áo vàng há mồm không dám nói thêm câu gì.

Tên còn lại cũng run chân, đám đệ tử này đều được cưng sủng từ nhỏ nên đều chưa có kinh nghiệm chiến đấu, nhìn thấy thế bị doạ không nhẹ, vội vàng nói:

"Thanh Vân sư đệ đừng nóng.

Có gì từ từ nói."

Sở Thanh Vân khinh thường.

Y muốn trừng trị đám người này một chút, hất hàm khiêu khích.

"Ai là huynh đệ với mấy ngươi.

Ngoan ngoãn gọi gia gia thì may ra ta tha cho."

Một tên nghe thấy vậy thì nổi sùng lên, nhưng mà đồng bọn còn đang trong tay Sở Thanh Vân nên không dám tiến tới.

"Sở Thanh Vân ngươi đừng khinh người quá đáng.

Chúng ta dù sao cũng là sư huynh của ngươi."

Sở Thanh Vân lười phản ứng lại.

"Huynh đệ? Xin lỗi nhà ta con một, chả có huynh đếch gì.

Nhanh lên nào, giờ ai gọi trước thì được đi trước."

Hai tên đệ tử kia thẹn quá hoá giận, gương mặt lúc trắng lúc đỏ.

Cuối cùng, người mặc áo vàng không nhịn nổi nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!