Chương 12: Tin Đồn

Bạch Cẩn Phong nhìn thấy cảnh này, trong lòng hẫng một nhịp, cuối cùng thở dài.

"Ngươi căn cơ ổn, tư chất tốt, từ nay nên tập trung vào tu luyện nhiều hơn.

Chớ chơi bời lông bông nữa.

Cố gắng từ bây giờ đến khi đại hội diễn ra Trúc cơ thành công đi."

Sở Thanh Vân nghe vậy thì ngạc nhiên quá đỗi, sắp không giả vờ nổi nữa.

"Sư tôn, mới lần trước người bảo là đại hội đệ tử thể hiện nổi trội thì tặng Trúc cơ đan, tại sao bây giờ lại..."

Bạch Cẩn Phong lạnh lùng phủ định.

"Vi sư nghĩ lại rồi, vẫn nên Trúc cơ trước thì hơn.

Đại hội biểu hiện sẽ thay bằng phần thưởng khác."

Hắn không cho phép từ chối, đứng dậy từ trên đầu giường nhìn xuống, bá đạo ra lệnh:

"Vi sư đã hầm một chén thuốc bổ, cũng đã để lại nguyên liệu, từ mai mỗi ngày phải uống một chén khi thức dậy, ngươi nhớ đấy!"

Sở Thanh Vân vẫn kiên trì, "Thế còn Trúc cơ đan thì sao ạ?"

"Tu sĩ dựa vào đan dược để thăng cấp không tốt một chút nào, ngươi phải tự mình cố gắng Trúc cơ thành công." Bạch Cẩn Phong cân nhắc kỹ rồi nghiêm túc nói:

"Từ bây giờ mỗi một tháng lên đỉnh Thiên Nhai một lần, vi sư sẽ đích thân kiểm tra tiến độ tu luyện của ngươi."

Lời nói lạnh lùng nhưng chứa đựng quan tâm làm Sở Thanh Vân hơi xúc động, y cố gắng ngồi dậy.

"Sư tôn, ta sẽ cố gắng."

Bạch Cẩn Phong không lưu tình đẩy y nằm xuống giường.

"Vậy chút nữa ngươi tỉnh táo lại thì uống thuốc đi.

Vi sư đi trước đã."

Nhìn bóng lưng của Bạch Cẩn Phong rời đi, Sở Thanh Vân thở phào nhẹ nhõm, không hiểu sao mỗi lần đối diện với vị sư tôn này y cảm thấy không thoải mái chút nào, cả người căng cứng.

Lần này quả thật coi thường sức khoẻ thật, từ lần sau Sở Thanh Vân không dám chơi lớn như vậy nữa.

Cũng may là Bạch Cẩn Phong bỏ qua luôn vụ kiểm tra sách, không lại phạt gánh nước thêm một tuần nữa thì nguy.

Sau khi cảm thấy sức lực trong người hồi phục lại, Sở Thanh Vân mới lọ mọ rời giường đi xuống căn phòng nhỏ sau tiểu viện.

Phòng này vốn chỉ để một lu nước, không hiểu vì sao bây giờ lại có một cái bếp nhỏ, bên cạnh đó đặt một cái bàn chân ngắn.

Bếp này nhìn qua rất đơn giản chỉ có ba hòn đá tròn trịa chia đều ba phía, lửa cũng đến từ một lá phù đặt bên dưới hòn đá.

Lúc đun thuốc không hề có khói cũng chẳng phải canh lửa.

Bên trên là ấm ngọc sắc thuốc, chất ngọc thượng hạng, hoa văn tinh xảo.

Nhìn qua đã thấy là đồ tốt.

Sở Thanh Vân nhìn lên trên chiếc bàn nhỏ, cơ man là nguyên liệu xếp thành từng gói.

Mở gói ra, y giật mình là tất cả đều được cắt nhỏ đều tăm tắp, chẳng nhận ra được thứ gì với thứ gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!