Ngày khởi hành, trời nắng to, trên trời còn có vài đám mây lững lờ trôi đi.
Mới sáng sớm, nhưng ánh mặt trời chói chang chỉ khiến người ta muốn cắm rễ, làm tổ ở luôn trong phòng.
- Hể???? Cái gì????? Ngự kiếm đi à??????
Lưu Phong hoang mang, ngỡ ngàng hỏi.
Cô tưởng là sẽ như bao bộ truyện khác, ngự mã hay đi xe, đi bộ chứ.
Có vẻ sẽ ổn thôi a~ chắc hệ thống sẽ có hướng dẫn cách ngự kiếm, chứ không thì......
- Lần này nhân tiện để cho Dương An sư đệ luyện tập luôn cách ngự kiếm thôi mà sư tỷ.
Có sư tôn đi cùng nên chắc mọi chuyện sẽ ổn thôi a!
- Khương Liên cười trừ.
Lần đi thảo phạt yêu ma theo ủy thác này, có 4 người đi, trong đó có Xuyên Giang sư phụ, Lưu Phong, Khương Liên và Dương An.
Để thúc đẩy tình tiết câu chuyện, cũng như tình cảm của nam nữ chính, bổn tôn tự nguyện hi sinh tấm thân này a! Lần này Lưu Phong cũng như lần trước, suy nghĩ hơn ti tỉ cái kế hoạch trong đầu, nhưng nội dung trong từng kế hoạch kia lại cùng 1 mục đích:
Đẩy nam nữ chính vào cùng 1 nhóm, và phải thêm chất xúc tác để họ gia tăng tình cảm nữa.
Nhưng nghĩ được cách để 2 người đó chịu ở chung với nhau đã ê hết cả đầu rồi a!
Đến giờ, mọi người chuẩn bị sẵn sàng ngự kiếm rời đi.
Lưu Phong bề ngoài trông có vẻ nho nhã, thanh tao; nhưng thực chất hiện tại cô đang gào thét hỏi hệ thống cách ngự kiếm.
Và chật vật sau 3 nén nhang, cuối cùng cô cũng biết cách ngự kiếm, vội vã tập hợp lại với nhóm đi thực hiện ủy thác kia.
Có vẻ như bên đó mọi người cũng vừa tập hợp đông đủ.
Xuyên Giang vừa mới thấy bóng dáng của Lưu Phong đang lò dò đi đến, chưa kịp chờ Lưu Phong hành lễ đã mở giao tranh bằng một tràng cải lương dài:
- Ngươi vẫn còn quy củ không vậy Lưu Phong?
Hay hơn chục hàng giấy kia chỉ để chép đi chép lại nội quy của đệ tử chân truyền ngươi chỉ chép cho có? Ngươi nên cảm thấy may mắn vì bây giờ thời gian có hạn đi, bằng không ta sẽ đánh gãy cái chân kia của ngươi, rồi bổ não ngươi ra nhét từng mục nội quy của đệ tử chân truyền vào cái não đậu phụ của ngươi!
Lưu Phong lúc này chỉ biết cười trừ.
Quả thật có vẻ cô đến trễ a! Nhưng cho dù bản thân mình đúng cô cũng thà yên lặng nhận tội còn hơn, đỡ đang yên đang lành lại gây sự với Xuyên Giang sư phụ, rồi lại được vị nữ chính siêu bá đạo này chăm chút tới từng chút một!
Thà bị lôi đi quét sân từng viện hàng trăm nghìn lần còn hơn được nhận cái đặc ân kia!
Ngự kiếm được vài canh giờ, bọn họ đã đến được thị trấn nơi người ủy thác đang cư trú.
Có vẻ như vị gia chủ này là 1 người khá giả, trông cũng trạc ngoại tứ tuần.
Vị gia chủ này tên là Quyết Tru Kiên, có một người vợ cũng trạc 40, còn có 3 người con trai lần lượt tên là Quyết Vu Dũng, Quyết Ân Tần và Quyết Tín, đều đang đến tuổi lấy vợ.
Sau khi giới thiệu xong, Quyết Tru Kiên vào thẳng vấn đề luôn:
- Chẳng dám dấu Ly tông sư, không hiểu sao con trai nhà ta cứ hễ lấy vợ thì chưa đầy 1 ngày đã mất tích.
Không hiểu như thế nào, cứ sau đêm tân hôn thì đều mất tích a! Nếu việc này cứ tiếp tục diễn ra, chỉ sợ Quyết gia ta sau này sẽ tuyệt tôn mất a!
Xuyên Giang đang từ từ uống trà, sau đó nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, hỏi Quyết Tru Kiên:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!