Sau đó, dân mạng lại bắt đầu thêu dệt thêm: bảo rằng trước kia Thương Sách luôn cố gắng tiếp cận Vinh Cẩm, thật ra mục tiêu không phải là anh trai, mà là cô em gái.
Người bị chấn động mạnh nhất… chính là người nhà họ Thương.
Vừa mới chấp nhận chuyện "giới tính" của ai đó, thì giờ lại đùng một cái lộ ra tin đồn có bạn gái?
Lão gia nhà họ Thương tất nhiên không thể ngồi yên, lập tức gọi cháu về nhà để tra hỏi cho ra lẽ. Ông cụ còn đặc biệt chuẩn bị cả một bàn đầy "dụng cụ tra khảo": roi da, gậy, thước gỗ… bày đầy cả mặt bàn.
Nếu đứa cháu "nghịch tử" này dám đưa ra câu trả lời không khiến ông hài lòng —
Ông sẽ đánh đến khi nó rơi máu ngay tại chỗ.
Sợ bà cụ hay con dâu cản trở, ông cụ còn đặc biệt dọn sạch người trong nhà để đảm bảo mình toàn quyền xử lý!
Ông mặt mày lạnh như tiền, ngồi đợi, vừa nghe thấy tiếng xe từ bên ngoài vọng vào, liền hừ lạnh, giả vờ xem tivi. Nghe tiếng bước chân đến gần, ông quay đầu lại, hùng hổ mắng:
"Còn dám về à? Hôm nay nếu không cho ông một lời giải thích, ông sẽ—"
Vừa quay người lại…
Phía sau đứng đó là một cô gái thanh tú, dịu dàng.
Vinh Âm mỉm cười, nhẹ nhàng chào hỏi:
"Chào ông Thương, cháu là Vinh Âm – bạn gái của Thương Sách. Lần đầu đến nhà, chưa kịp báo trước, mong ông không phiền lòng. Cháu có mang theo chút quà nhỏ, hy vọng ông sẽ thích."
Cô vốn là người từng lăn lộn trong thương trường, lời nói cử chỉ đều nhã nhặn, chu đáo, mang theo sự lễ phép đúng mực.
Ông cụ vừa nhìn thấy, liền hết giận ngay, vui ra mặt.
Chỉ là ánh mắt Vinh Âm thoáng lướt qua bàn trà đầy roi gậy, hơi khựng lại một chút.
Lão gia lập tức ra hiệu cho người giúp việc mang hết đi, rồi tự mình pha trà, vừa rót vừa hỏi:
"Cháu là con gái nhà họ Vinh à? Trước giờ ông chưa từng gặp."
"Cháu ở nước ngoài nhiều ạ."
"Bảo sao…"
Ông Thương vốn hiếm khi trò chuyện với mấy cô gái trẻ tuổi, ban đầu còn sợ ngại ngùng, không ngờ Vinh Âm cũng hiểu biết về tài chính, hai người nói chuyện rất hợp.
Sau đó, ông cụ quay sang hỏi Thương Sách, anh chỉ giải thích:
"Vì trước kia Vinh Âm để tóc ngắn, nên con đã nhận nhầm cô ấy thành Vinh Cẩm."
Ông cụ gật đầu, giọng đầy hài lòng:
"Con bé này rất tốt, thằng nhóc nhà ông có phúc đấy, phải đối xử thật tốt với người ta."
Thương Sách gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.
Ba ngày sau khi Vinh Âm về nước, Thương Sách chính thức đến nhà họ Vinh ra mắt, mang theo cả một xe quà. Nhìn anh lúc ấy chẳng khác gì đi dạm hỏi.
Tính tình anh vui vẻ, hoạt bát, lại khiến bầu không khí vốn luôn trầm mặc của nhà họ Vinh trở nên náo nhiệt hẳn.
Đến tháng Tư cùng năm, nhà họ Vinh chính thức công bố: "Vinh Cẩm" đã qua đời do bệnh đột ngột ở nước ngoài, khiến toàn bộ giới thượng lưu Bắc Kinh chấn động.
Có lời đồn rằng đã hỏa táng ở nước ngoài, tro cốt được âm thầm đưa về.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!