Ban đầu, Hạ Văn Lễ định ở lại thêm vài ngày, cũng muốn cho Chung Thư Ninh chút thời gian để thích nghi. Nhưng Chu Bách Vũ không chịu yên phận, mà anh thì lại nóng ruột muốn về, thế nên mới vội vã quay lại Thanh Châu ngay trong đêm.
Trần Tối gục đầu ngủ gà ngủ gật trên ghế lái, anh ấy đã thiếp đi từ lâu.
Họ đã kết hôn rồi, người cũng đã ở trong nhà, còn có thể chạy đi đâu chứ?
Có cần thiết phải quay về ngay trong đêm không?
Anh ấy không hiểu, còn hỏi một câu: "Sếp à, không cần gấp thế đâu?"
Hạ Văn Lễ chỉ đáp gọn một câu:
"Cậu chưa kết hôn, cậu không hiểu."
Trần Tối cạn lời, anh cũng mới cưới được mấy hôm thôi mà!
…
Chung Thư Ninh hoàn toàn không ngủ được. Cô rửa mặt sơ qua, thay đồ ngủ rồi xuống lầu. Tuy mới hơn 5 giờ sáng nhưng vì mùa hè ngày dài, trời đã sáng rõ.
Hạ Văn Lễ đang đứng cạnh hồ nước ven bờ đá bậc thềm, sắc mặt trầm lặng.
Trông có vẻ tâm trạng của anh không tốt.
"Ngài Hạ, em đã cho cá ăn giúp anh rồi." Chung Thư Ninh là người mở lời trước.
"Anh nhìn ra được."
"Hả?"
"Có một con cá hình như bị ăn no quá mà chết rồi."
"…"
Chung Thư Ninh nghe vậy, vội vàng bước lên trước.
Đúng là có một con cá đuôi trắng bụng đỏ đang nằm ngửa bụng trên mặt nước.
Tối qua tâm trạng cô tốt, đúng là đã cho ăn hơi nhiều… nhưng cô không ngờ lại làm cá no đến mức chết.
"Ngài Hạ, em không cố ý đâu."
Vừa nói, cô vừa cuống quýt cầm lấy vợt nhỏ bên cạnh, định vớt con cá đó lên.
Ai ngờ vừa chạm vào, con cá kia bỗng bật người dậy, quẫy mạnh cái đuôi, nước trong hồ bắn tung tóe. Chung Thư Ninh không ngờ nó "giả chết", bị doạ giật mình, theo phản xạ lùi lại, nào ngờ lại ngã vào lòng người đàn ông phía sau.
Hạ Văn Lễ duỗi tay ra, bàn tay khẽ đặt lên eo cô.
Nhiệt độ từ lòng bàn tay xuyên qua lớp vải, nóng như thiêu đốt, khiến cả người cô cứng đờ.
Cô theo phản xạ siết chặt cây vợt trong tay, hơi thở rối loạn.
"Em không sao chứ?"
Gần quá, hơi thở của anh lướt qua sau tai cô, hương gỗ đậm chất nam tính pha lẫn chút vị thuốc lá thoang thoảng như đang quấn lấy cô từng chút một.
Cảm giác nóng rực lan khắp tay chân, len lỏi khắp cơ thể.
"Tôi không sao." Chung Thư Ninh định giãy ra nhưng phát hiện mình không thoát được: "Ngài Hạ…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!