Chương 81: Chị gái đều là lưu manh…

Dịch: Hỏa Dực Phi Phi

Hôm trước Lang Cửu bảo quản hoa hiệu quả không tồi, Từ Bắc kiểm tra một chút, nhìn qua hoa đều vẫn xem như tươi tắn ướt át.

Trong tiệm có thêm mấy giỏ hoa và bó hoa đã được gói xong đặt vào nước dinh dưỡng, phỏng chừng là hôm qua Lang Cửu vô công nhàn rỗi đã làm ra.

"Mày đừng ở đây hù người ta nữa," Từ Bắc quét sàn một lượt xong, túm chân trước của sói con kéo nó vào phía sau quầy, ném hai cái đệm trên ghế xuống đất,

"Mày ngồi đây đi, nếu Lương Lão Tứ đến thật, mày hẵng xông ra giả làm chó bảo vệ."

Sói con cọ cọ chân Từ Bắc, nằm lên đệm, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Thực ra mới nhập học không lâu, tiệm hoa vẫn coi như đắt khách, lễ Tình nhân và tết Nguyên đán năm nay quá gần nhau, không ít cặp đôi đều vẫn chưa được gặp nhau, sau khi nhập học thì giống như nhịn lâu phải bù đắp, buổi trưa có tới mấy cặp đến tiệm hoa mua hoa.

Lúc có người vào tiệm, sói con sẽ rụt lại nhỏ hơn một chút đằng sau quầy, tránh dọa người khác.

Có điều khi một đôi tình nhân đang chọn hoa, sói con đang mơ màng ngủ đến là thoải mái, duỗi eo ra, cô bé đó vừa liếc thấy đầu nó, đột nhiên thét lên.

Từ Bắc bị tiếng ré đột ngột này dọa cho suýt nữa tháo mồ hôi, sói con cũng không phòng bị, mới duỗi eo được một nửa đã bị giật mình, ngẩng đầu lên, hoang mang nhìn em gái này.

"Á —— con chó lớn quá ——" cô bé tiếp tục thét, kéo cánh tay bạn trai lắc mạnh,

"Anh nhìn kìa! A, dễ thương quá đi ——"

Lúc Từ Bắc nghe câu thét sau cùng mới xem như yên tâm, hắn hơi cạn lời, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy người có thể dùng cách kinh khiếp như vậy để biểu đạt cảm xúc của dễ thương quá đi.

Con này… nam sinh kia cũng nhìn thấy sói con đang từ sau quầy dè dặt thò nửa cái đầu ra nghiên cứu xem rốt cuộc mình có dọa người ta không, có phần hưng phấn bước tới, vươn tay ra định sờ, lại giữa chừng rụt lại, Nó có cắn không?

Không cắn, Từ Bắc đang vụng về gói hoa bọn họ chọn lại, cũng may mấy đôi tình nhân đột nhiên nổi hứng đi mua hoa này đều sẽ không yêu cầu gói hoa tạo hình, hắn nhìn sói con một cái,

"Hồ Hồ cho anh sờ cái đi."

Sói con nhìn Từ Bắc một cái, trong lòng vô cùng bất mãn, tại sao nó phải cho tên người ngu ngốc này sờ… nhưng xét đến hai người là khách, có lẽ cho bọn họ sờ một cái, sau này bọn họ sẽ còn đến mua hoa nữa, sói con do dự giây lát, không tình nguyện lắm cúi đầu xuống.

Nghe lời thế! nam sinh kia cũng rất kinh ngạc, sáp tới sờ sờ lên đầu sói con,

"Mày tên Hồ Hồ à, chào Hồ Hồ."

Sói con có chút bất đắc dĩ búng búng lỗ tai, thở dài, từ mũi phả ra một luồng khí nhỏ.

Đáng yêu quá… cô bé cũng mạnh dạn vươn tay tới sờ sờ lên lỗ tai sói con,

"Lông mềm ghê, đây là chó gì vậy ạ?"

Từ Bắc cứ sợ có người hỏi câu hỏi này, Hồ Hồ là chó gì, hắn đưa hoa trong tay cho nam sinh kia: …Pyrenees.

Không giống nha, nam sinh nhận lấy hoa, móc tiền đưa cho Từ Bắc, mắt vẫn nhìn sói con,

"Nhà bác em có nuôi Pyrenees, đầu cũng không lớn như nó, lông dài hơn một chút…"

Nó là Pyrenees lai… Từ Bắc nhét tiền vào ngăn kéo quầy, rất muốn bước tới đẩy thẳng hai đứa nhóc này ra ngoài.

"Lai với giống gì vậy? Lai ra rất đẹp luôn." nam sinh kia xem ra rất thích chó, cầm hoa lại ngồi xuống.

… với sói, Từ Bắc dứt khoát nói cho dễ sợ chút, muốn để hai đứa đi mau mau,

"Hồ Hồ nhe răng ra cho anh xem nào."

Sói con cũng đã hơi bực, rất phối hợp nhe răng ra với nam sinh kia, lộ ra bốn cái răng nanh lóe ra ánh lạnh, tay nam sinh kia vẫn đang đặt trên đầu nó liền rụt phắt lại, lập tức bật dậy:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!