"Vào sao không gõ cửa, thật là không ra thể thống gì cả? Ba đang bàn công việc với dì Từ, con đến đây làm gì?" Liễu Sơn Hải thấy con gái bảo bối đi vào thì trách cứ vài câu, miệng thì trách cứ nhưng trong giọng nói tràn đầy cưng chiều, không có chút nào là tức giận.
"Cháu có sản phẩm nào muốn đề cử cho dì hay sao, nếu như sản phẩm mà cháu đề cử có tiềm năng thì dì cảm ơn cháu rất nhiều. Dì cũng đang buồn chết đi được, vừa nãy mới bị ba cháu khiển trách." Từ Tĩnh cười nói, thật ra bà ta cũng không mong chờ cô thiên kim đại tiểu thư này sẽ đề cử được sản phẩm tốt, chỉ là muốn nịnh hót một chút mà thôi.
Liễu Linh Linh lè lưỡi nhìn Liễu Sơn Hải, cười hì hì nói:
"Ba cho con nửa tiếng, con có thể giải quyết khó khăn trước mắt của công ty."
Vừa nói Liễu Linh Linh vừa lấy Đan Trú Nhan trong từ trong túi ra đưa cho Từ Tĩnh và nói:
"Dì tĩnh, da của dì kém sắc quá, dì uống thuốc này đi, sau nửa giờ sẽ thấy sự thay đổi rõ rệt."
Từ Tĩnh nửa tin nửa ngờ nhận lấy viên thuốc trong tay Liễu Linh Linh, sau đó đưa lên mũi ngửi một cái:
"Có mùi thơm dịu, đây chính là sản phẩm mà cháu nói đó hả?"
Liễu Linh Linh rót hai ly nước lọc đưa tới cho ba cô và dì Tĩnh và nói:
"Không sai, chính là cái này, con biết là hai người sẽ không tin tưởng, nhưng bản thân con đã thử nghiệm."
Liễu Linh Linh vừa nói vừa cười hì hì:
"Chẳng lẽ ba không phát hiện ra mặt con có gì khác sao? Da của ba cũng không đẹp, ba cũng uống một viên đi."
Liễu Linh Linh cho ba cô và Từ Tĩnh mỗi người một viên Đan Trú Nhan sau đó thúc giục hai người uống.
"Con… mụn nhọt trên mặt con đâu rồi? Tối hôm qua ba còn thấy mụn nhọt trên mặt con rất nghiêm trọng, ba còn định liên lạc cho chuyên gia thẩm mỹ, nhưng bây giờ một chút dấu vết cũng không thấy!"
Liễu Sơn Hải kinh ngạc nhìn con gái.
"Hì hì, ba thật thông minh, Chỉ cần nửa tiếng nữa thì hai viên thuốc nhở bé này sẽ giải quyết được khó khăn mấy ngày qua của công ty chúng ta. Hai người mau uống đi, thuốc này rất tốt cho hai người, con đã thử nghiệm rồi chẳng lẽ con lại hại hai người sao?" Liễu Linh Linh rất thành thật nói.
Liễu Sơn hải và Từ Tĩnh nhìn nhau một cái, hai người đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt đối phương, hai người đều biết Liễu Linh Linh không nói đùa.
nếu như những lời của Liễu Linh Linh nói là thật thì viên thuốc này đã phá vỡ định luật của mỹ phẩm thông thường.
Liễu Sơn Hải và Từ Tĩnh cùng nhau uống Đan Trú Nhan
Nửa tiếng sau, trên mặt Từ tĩnh xuất hiện một tầng mồ hôi, bà ta cười nói:
"Sau khi uống thuốc thì trên mặt xuất hiện mồ hôi, sẽ không có tác dụng phụ đấy chứ? Tôi đi rửa mặt đã rồi nói."
"Dì mau đi đi, xuất hiện mồ hôi có nghĩa là thuốc đã phát huy tác dụng, là chuyện tốt, đây là thuốc bắc nên sẽ không có tác dụng phụ đâu."
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng Liễu Linh Linh cũng hơi lo lắng, nhưng đã quyết định làm thì chỉ có thể tin tưởng Dương Bách Xuyên.
Phòng làm việc của Lưu Sơn hải có nhà vệ sinh riêng.
Một lát sau thì nghe được tiếng hét từ trong nhà vệ sinh.
Từ Tĩnh hét lên khiến Liễu Linh Linh căng thẳng, cô lo thuốc sẽ có tác dụng phụ, dù sao thì thể chất mỗi người khác nhau.
Thời điểm cô đang định đứng dậy thì Từ Tĩnh kích động chạy ra khỏi nhà vệ sinh:
"Viên thuốc này cháu lấy ở đâu? Mau nói chon dì biết đi, nó thực sự là thần dược, quá thần kỳ, mụn đầu đen và lỗ chân lông trên mặt dì đều đã biến mất, độ đàn hồi của da cũng được cải thiện, giống như là trẻ hơn vài tuổi vậy đấy."
Nghe được những lời của Từ Tĩnh thì trong lòng Liễu Linh Linh thầm thở phào nhẹ nhõm, còn chưa kịp trả lời Từ Tĩnh thì Liễu Sơn Hải cũng mở miệng nói:
"Mấy ngày nay ba mất ngủ, trạng thái tinh thần cũng không tốt, nhưng bây giờ ba thấy người khỏe hơn nhiều rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!