Chương 5: (Vô Đề)

Một người mẹ tốt?

Edit | 4702i.

Mỗi sáng, cả chín người trong chậu trời đều tự giác tỉnh dậy.

Tuy rằng có người muốn lười biếng ngủ nướng thật, nhưng chỉ cần ngủ họ lại mơ thấy cảnh bị giảng bài, giảng bài lắm đến mức họ hoa cả mắt váng cả đầu nên thà dậy sớm còn hơn.

Ngay tiểu cửu mới ba tuổi cũng hình thành được thói quen dậy sớm rất tốt đẹp.

Bị bắt dưỡng sinh, quả thực bi thảm vô cùng.

Trong chín người, chăm chỉ nhất là thiếu nữ cao ngạo lão tam, mỗi ngày nàng ấy chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là bơi quanh hồ, chờ tới khi Tân Tú thức dậy, chuẩn bị nấu cơm với nàng thôn cô lão lục và tiểu cửu nhỏ tuổi nhất lão tam đã bơi ở trong hồ được một lát, không những thế còn cầm rau dưa thịt cá tươi roi rói về cho họ.

—— Nàng thiếu nữ này vẻ ngoài thì cao ngạo đấy nhưng thực tình rất dễ thân, nàng ấy mang một đoạn ngó sen, một củ sen và một con cá nhỏ về.

Cá nhỏ là so với cái hồ, còn đối với nhóm Tân Tú thì đây là một con cá to bằng người họ, có thể bắt được con cá này cũng may nhờ lão nhị bơi cùng, hắn bẫy nó trong đám rong, cưỡi lên lưng con cá khiến nó vùng vẫy tới đuối sức lão tam mới bắt được.

Lão nhị cũng dậy từ rất sớm, nhưng không phải vì hắn chăm chỉ mà do thừa quá nhiều sức lực nên mới dậy sớm đi bắt chim trêu côn trùng ghẹo cá.

Đưa nguyên liệu nấu ăn tươi cho họ xong, lão tam lại ôm lão thất là Ngọc Nữ ra khỏi chăn, dẫn con bé đi bơi lội cùng.

Bé gái bụ bẫm này cũng phải học pháp thuật hệ thủy.

Nhóm Tân Tú tới bên bếp lò và bếp rèn để nấu ăn, tiểu thiểu gia lão tứ thì dẫn Kim Đồng béo hay tiểu bát đi núi bùn gần đó nghịch.

Sự hiện diện của nhóc ăn mày lão ngũ luôn rất mờ nhạt, hắn theo sau mọi người, thấy ai nấy rời đi từng tốp một mới lặng lẽ tới vườn trái cây của mình để trồng cây, trồng rau.

Tuy rằng lão lục và lão nhị cũng phải trồng cây, nhưng họ chọn đi nấu ăn với lão đại trước.

Trong lúc thăm dò dưới chân núi bùn, Tân Tú đã móc một đống những khối sắt thép đã gỉ ở dưới đó, hẳn là sắt, nàng cũng không phân biệt nổi chất liệu của chúng.

Những thứ với hình dạng kiếm đao cũng có, nàng đào tất lên dọn về nhà, cái gì nên rửa thì rửa cho sạch, dù sao tận dụng đồ vứt đi cũng là truyền thống tốt đẹp mà.

Thứ trông giống kiếm nàng để lão tam cầm theo lúc bơi, trong hồ khá nguy hiểm, lần trước lão tam gặp phải một con tôm hùm đất… Tôm hùm khổng lồ, tôm hùm to như quái vật thời tiền sử ấy, suýt nữa nó kẹp chặt lấy lão tam, nên cái kiếm này là món đồ phòng thân Tân Tú đưa cho nàng ấy.

Với mảnh sắt nọ cực sắc, Tân Tú và lão nhị cùng thảo luận với nhau, sau bèn bổ sung thêm vào đó một cái chuôi để lão ngũ đào hố trồng cây.

Lấy hết những thứ vẫn dùng được, còn thừa lại gì Tân Tú bèn ném sạch vào cái bếp lò tơi tả.

Rèn ấy hả, nàng chưa học bao giờ, nhưng cứ nung nó lên rồi nện, thế là xong.

Phá vài lỗ trên cái bếp lò, sau khi nhóm bếp lên lửa sẽ phun ra từ những lỗ đó, Tân Tú không chỉ rèn bằng chiếc bếp lò này mà còn dùng nó để nấu ăn, ví dụ như làm món cá nướng chẳng hạn.

Xắt thịt cá ra từng thành miếng xiên vào một nhánh cây thô, nhánh cây ấy vỏ đỏ, hễ bị lửa đốt sẽ ứa ra một loại dầu trong veo, sau khi Tân Tú dùng nhánh cây này làm củi đốt ngửi thấy mùi thơm đã quyết định dùng nó để nướng thịt, quả nhiên rất hiệu quả, vị thịt ngon hơn hẳn.

Nơi này chẳng có gia vị gì, chỉ muối là có sẵn trong căn bếp tả tơi, các loại gia vị khác đều do họ từ mò mẫm mà ra.

"Thơm quá! Ăn được chưa ạ?" Lão nhị ngồi xổm một bên, đang định thò tay ra sờ miếng thịt cá lại bị Tân Tú cầm gậy gõ vào tay, "Vội làm gì, vẫn chưa được đâu."

Nàng bảo lão lục: "Lão lục, cho lửa nhỏ thôi."

Lão lục ngày xưa ở nhà cũng hay nhóm lửa nấu cơm nên kiểm soát mức lửa rất chuẩn, ít ra là chuẩn hơn loại lơ ngơ như lão nhị, để lão nhị nhóm lửa thì hắn chỉ biết mỗi dùng sức thêm củi, vừa đốt lửa lên đồ ăn cháy sạch.

"Được rồi ấy chứ, đệ ngửi thấy mùi thơm rồi!" Chưa được bao lâu lão nhị lại nói nữa.

Chê lão nhị cứ ở đây vướng chân vướng tay, Tân Tú mới đuổi, "Đệ sang một bên rèn sắt đi, hoặc chơi bùn cũng được."

Lão nhị ừ một tiếng chạy đi chơi bùn, hắn vừa ra ngoài, Tân Tú đã chầm chậm gắp một miếng cá đút cho tiểu cửu ngoan ngoãn ngồi chảy nước miếng ở một bên, "Ngon không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!