Đàm Linh Âm bị Đường
Thiên Viễn túm về huyện nha, sau đó ném cho nàng một đống việc. Sư gia
của nha môn bình thường chia thành "Công văn sư gia" và "Hình danh sư
gia", một người lo quản lý công văn, một người giúp Huyện lệnh xử lý các vụ án. Nha môn của Đường Thiên Viễn tương đối tiết kiệm, chỉ có một sư
gia như Đàm Linh Âm nên nàng đành phải kiêm luôn cả hai phần công việc
trên. Huyện lệnh đại nhân nói vì nàng là người có năng lực nên phải làm
nhiều việc, còn Đàm Linh Âm thì nghĩ hắn muốn mượn việc công để báo thù
riêng.
Nàng sắp xếp báo cáo khám nghiệm tử thi và kết quả điều
tra sai lệch lại một chút. Thân phận người chết tạm thời chưa rõ, tuổi
từ mười sáu đến hai mươi, thời gian tử vong là đêm qua, nguyên nhân chết là do ngạt thở. Ngoại trừ vết bầm trên cổ thì trên thân thể còn có một
số vết trầy xước. Những vết trầy xước này có sau khi nạn nhân chết, có
lẽ khi lăn xuống sườn dốc mới bị. Mặt khác, trên quần áo có nhiều vết
rách chắc cũng bởi nguyên nhân này.
Cũng có thể nói, dốc núi kia
không phải là hiện trường đầu tiên của vụ án, sau khi bị bóp cổ chết, cô nương ấy mới bị ném xác xuống đó.
Trừ việc đó ra, trước khi chết cô nương ấy cũng không bị xâm hại.
Làm xong những việc này, Đàm Linh Âm phải sắp xếp lại đống công văn còn tồn đọng theo yêu cầu của Huyện lệnh đại nhân, viết lại thành vă tình hình
cơ bản của huyện Đồng Lăng để ngày mai báo cáo cho hắn. Tóm lại nàng bận rộn một mạch đến khuya mới làm xong công việc. Nàng đứng dậy vươn vai,
bước ra khỏi phòng sổ sách, định quay về nhà trong ngủ một giấc. Lúc đi
ngang qua đại sảnh, Đàm Linh Âm thấy đèn trong Hình phòng cạnh đại sảnh
vẫn còn sáng.
Quái lạ, đã trễ thế này rồi, còn ai ở lại Hình phòng vậy?
Đàm Linh Âm lặng lẽ đi qua, nhìn thấy nơi đèn sáng là gian giữ xác. Chuyện này đúng là khó tin, chẳng lẽ có người muốn trộm xác?
Nàng nhẹ nhàng chọc thủng một lỗ nhỏ trên giấy dán ở cửa sổ, rồi ghé một mắt nhìn vào.
A, là Huyện lệnh đại nhân đây mà.
Đàm Linh Âm thấy Huyện lệnh đại nhân đi hai vòng quanh thi thể của cô nương xinh đẹp kia, sau đó dừng lại trước đầu của thi thể. Nhìn dáng vẻ của
hắn không giống như đang bị mộng du.
Hắn đột nhiên cúi người, ghé sát vào mặt của thi thể.
Không không không… Không phải hắn định khiếm nhã với người ta đó chứ? Đàm
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!