Nửa đêm Đàm Linh Âm
tỉnh lại, phản ứng một lúc nàng mới nhớ ra chuyện gì đang xảy ra với
mình. Nàng đứng dậy, xoa xoa cái đầu đang hơi choáng váng, trên trán đau rần; nàng quay đầu lại, nương theo ánh trăng, nhìn thấy cánh cửa vòm đã đóng chặt. Sau đó nàng ngẩng đầu thở dài, xuất quân bất lợi rồi, xuất
quân bất lợi rồi. Ai mà ngờ được là cái tên huyện lệnh sắc ma ấy đêm hôm lại khoả thân trong sân nhà mình chứ, biến thái đến mức nào mới có thể
làm được cái trò đấy nhỉ. Đàm Linh Âm lắc lắc đầu, không khỏi lo lắng
cho số phận của bách tính nơi đây.
Cảm thán một lúc, nàng liền
định quay về. Vừa đi được một bước thì cảm thấy chân trái không ổn, ngồi xuống xem thì phát hiện không thấy giày đâu.
Thì ra vừa rồi lúc
Đường Thiên Viễn tùy ý kéo lê Đàm Linh Âm, không biết đã làm mất giày
của nàng ở đâu rồi. Đàm Linh Âm cúi đầu tìm một lúc ở chỗ cũ nhưng không thấy nên đành thôi, cứ nhảy lò cò quay về Nam thư phòng.
Vì hai
người đều có chút xấu hổ nên sáng ngày hôm sau, Đàm Linh Âm không đi gặp Đường Thiên Viễn, người kia lại vui vẻ đến tĩnh lặng.
Một buổi
sáng, Đàm Linh Âm không có gì làm liền uống trà tán gẫu với mấy nha
dịch, bói cho mỗi người một quẻ, đám nha dịch đều khen Đàm Linh Âm đoán
chuẩn, cùng nhau góp tiền mời nàng ăn một bữa ngon. Thời gian này, Đàm
Linh Âm nghe ngóng được một tin tức bất thường: Đại danh của huyện lệnh
sắc ma thì ra là "Đường Phi Long"?!
Nàng đúng là đã dựa vào ba
chữ này thành danh và kiếm được không ít tiền, bởi vậy nên cực kỳ thân
thuộc. Nhưng "Đường Phi Long" mà nàng viết không phải "Đường Phi Long"
này, mà là Thám hoa Đường Thiên Viễn tiếng tăm lẫy lừng kìa. Hơn hai năm trước, Đường Thiên Viễn danh chấn thiên hạ, trở thành tình lang trong
mộng của vô số thiếu nữ khuê các, cũng là tấm gương của biết bao người
đọc sách. Đàm Linh Âm thấy cơ hội làm ăn đó thì làm sao bỏ qua cho được, vậy nên nàng dùng tên hiệu "Diệu Diệu Sinh", viết một cuốn sách lấy
Đường Thiên Viễn làm nguyên mẫu, từ đó danh tiếng lan xa. Nếu dùng thẳng đại danh "Đường Thiên Viễn" ở trong sách, nàng sợ đối phương sẽ tìm đến tận cửa nên liền đổi một cái tên là "Đường Phi Long", lấy ý "Phi long
tại thiên".
Tóm lại, những người đã đọc qua sách của nàng đều biết, Đường Phi Long chính là Đường Thiên Viễn.
Bây giờ, "Đường Phi Long" chân chính đã tìm đến cửa rồi.
Đàm Linh Âm suy xét cẩn thận một chút về những lời mà Đường Phi Long này
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!