Chương 45: Cướp giật và thành thân

Lý Đại Vương đúng là loại người thùng rỗng kêu to, hắn mới chạy vào sân

thì tiếng kêu gào đã ầm ầm vang vọng vào trong phòng, phá nát bầu không

khí vui vẻ, hòa thuận mà Đường Thiên Viễn vất vả lắm mới tạo được.

Thùng rỗng Lý Đại Vương tông thẳng vào cửa, suýt chút nữa thì thành công

trong việc ép mặt mình thành cái bánh có nhân, lúc này hắn mới phát hiện ra cánh cửa này được cài ở bên trong, không biết Huyện thái gia đang

làm chuyện cơ mật gì ở trong ấy nhỉ?

"Đại nhân, đã xảy ra chuyện lớn rồi!" Lý Đại Vương vừa gõ cửa vừa kêu.

Không xong rồi, không may rồi, xảy ra chuyện lớn rồi… hừ, dám phá hỏng chuyện tốt của ông đây thì đúng là ngươi gặp chuyện không may rồi đấy! Nếu

chuyện ngươi sắp nói mà không có gì to tát thì ngươi chết với ta. Đường

Thiên Viễn sa sầm mặt, ánh mắt lóe lên tia hung ác, vươn tay đậy kín nắp rương vàng.

Đàm Linh Âm không hiểu vì sao tâm tình hắn lại đột

nhiên không tốt như vậy. Nàng đứng dậy, đi ra mở cửa, lôi Lý Đại Vương

vào trong phòng.

Lý Đại Vương thở hổn hển, "Đại nhân, Tôn… nhà của Tôn viên ngoại bị thổ phỉ xông vào đánh cướp!"

Đàm Linh Âm lấy làm lạ, "Thổ phỉ xông vào đánh cướp? Bị lúc nào, sao ta

chẳng nghe ai bàn tán gì hết thế? Có thương vong không? Giữa ban ngày

ban mặt mà dám xông vào đánh cướp, lá gan của bọn này cũng không nhỏ

nhỉ?"

Đàm Linh Âm vốn nóng tính, vừa nghe có thổ phỉ liền tuôn ra một đống câu hỏi, ồn ào chẳng khác gì dây pháo đang nổ. Lý Đại Vương

không nghe kịp, chỉ bắt được vấn đề cuối cùng mà nàng vừa hỏi, "À, xảy

ra đêm qua."

Đường Thiên Viễn nhanh chóng phát hiện điểm đáng

ngờ, "Vụ việc xảy ra từ đêm qua sao bây giờ mới báo án? Còn nữa, buổi

tối cửa thành đều đóng kín, bọn cướp vào thành bằng cách nào?"

"Không phải, bọn thổ phỉ đánh cướp điền trang của Tôn viên ngoại ở bên ngoài thành."

Thì ra mọi chuyện là như vậy. Nếu trong thành xảy ra việc thổ phỉ xông vào

nhà cướp bóc, chắc chắn mọi người đã xôn xao bàn tán rồi, làm gì có

chuyện đến bây giờ bọn họ mới biết được tin này. Đường Thiên Viễn ngồi

xuống, chỉ tay vào bộ ấm trà trên bàn, "Uống nước trước đã, sau đó kể rõ ràng cho bản quan, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."

Lý Đại Vương uống cạn hai ly trà mới bắt đầu kể rõ sự tình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!