Cuối cùng Đường Thiên Viễn cũng thấy được sự huyền diệu của thế giới rộng
lớn này. Sao hắn lại thấy rung động vì một người như Đàm Linh Âm kia
chứ?
Giống như phần lớn nam nhân trong thiên hạ, hình tượng thê
tử tương lai trong suy nghĩ của Đường Thiên Viễn phải là một tiểu thư
khuê các có phẩm mạo song toàn. Về vấn đề "Mạo", Đàm Linh Âm có thể được thông qua vì nhan sắc nàng ấy cũng được xem là thanh tú nhưng còn về
vấn đề "Phẩm" thì sao?
Ừm, nếu đem cái chữ "Phẩm" này ra phân
tích kỹ lưỡng, nàng ấy cũng có thế chiếm được một chữ "Khẩu", nàng ấy
vốn ăn nói lanh lợi, lại ăn được uống tốt nữa.
Nhưng nhìn chung, nàng ấy vẫn không phải kiểu người mà hắn thích.
Huống chi, nàng ấy lại chính là Diệu Diệu Sinh.
Mà nghĩ đến cái thân phận này của Đàm Linh Âm, Đường Thiên Viễn lại nhớ
đến quyển sách "Nhật ký đi Tây Thiên của Đường Phi Long". Lúc đầu, hắn
chỉ muốn dùng cách ấy để giáo huấn nàng một phen, hiện tại xem ra, tình
cảm của hắn và nàng ấy mập mờ chẳng kém gì Đường Phi Long và Diệu Diệu
trong sách cả.
Đường Thiên Viễn cười khẽ. Đang cười vui vẻ, đột
nhiên hắn dừng lại. Đang yên đang lành, tự nhiên lại nghĩ đến mấy chuyện này… đúng là chẳng khác gì một thằng ngốc.
Không muốn nghĩ đến những chuyện này nữa, nghĩ đến việc khác đi.
Nhưng sau khi nghĩ tới nghĩ lui đủ thứ chuyện, trong đầu hắn đều là hình ảnh của Đàm Linh Âm.
Rốt cuộc hắn thích nàng ấy ở điểm nào nhất? Đường Thiên Viễn bắt đầu cẩn
thận đào bới ưu điểm của Đàm Linh Âm, cuối cùng đau khổ phát giác ra cái nữ nhân này thật ra… không có một điểm nào tốt cả. Có lẽ, ưu điểm duy
nhất của nàng ấy chính là có bàn tay, bàn chân rất đẹp. Đường Thiên Viễn rất hiểu bản thân mình, hắn biết hắn không phải là loại người thích sự
xa hoa, hào nhoáng phù phiếm; vì vậy, không có khả năng hắn cảm mến một
ai đó chỉ vì vẻ đẹp bề ngoài của người ta. Chẳng hạn, ở những nơi như
lầu Tần quán Sở có một loại tiêu khiển rất được nam nhân yêu thích,
chính là để cho nữ tử dùng bàn chân trần của mình nâng ly rượu mời
khách; cũng may là hắn không bị vẻ đẹp bề ngoài mê hoặc nên dù trải qua
nhiều lần tiệc rượu như vậy, hắn vẫn giữ được một thân trong sạch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!