Đối với gian tình của Huyện thái gia và Đàm sư gia, trước đây Chu Chính Đạo cũng có chút nghi ngờ; bây giờ, để chính tai hắn nghe được, hắn thấy rất khâm phục sự
phán đoán chính xác của bản thân. Từ đó về sau, mỗi lần gặp Đàm Linh Âm, hắn đều dùng ánh mắt mập mờ và vẻ mặt bỉ ổi để đối diện với nàng. Đương nhiên là Đàm Linh Âm biết trong đầu hắn đang nghĩ đến chuyện gì, tiếc
là nàng không thể đập vài cái vào mặt hắn mà còn phải giả vờ ngây thơ,
hồ đồ như trước đây.
Chu Chính Đạo cũng chẳng có tâm tư mà để ý
đến mấy chuyện riêng tư của nàng ta. Hiện giờ, việc khiến hắn lo lắng
chính là Đường Huyện lệnh rơi vào trong cái hố nào ở trên núi, và vì sao trong đó lại có thi thể? Cuối cùng, sự việc có xui xẻo đến mức là bị
thằng nhãi này phát hiện ra chuyện gì không? Hắn không thể mở miệng hỏi
rõ ràng, tiểu Huyện lệnh kia cũng tinh ranh lắm, sơ sẩy một chút là hắn
phát hiện được ngay. Đành phải im lặng mà quan sát tình hình trước mắt
thôi!
Huyện thái gia vốn "bí mật lên núi hẹn hò, sau đó vô ý bị
rơi vào một cái hố, rồi vô tình phát hiện ra rất nhiều thi thể", việc
này khiến Đàm Linh Âm sợ hãi và giận dỗi với hắn. Vì vậy, Đường Thiên
Viễn đặc biệt coi trọng sự cố bất ngờ này. Hắn điều động nha dịch trong
Huyện nha rồi đích thân hắn dẫn bọn họ lên núi đào bới tìm thi thể. Chu
Chính Đạo vác bản mặt yêu nước thương dân "hăng hái" đi cùng bọn họ. Lên đến nơi, Đường Thiên Viễn hạ lệnh cho nha dịch xuống dưới giếng mỏ đào
bới tìm thi thể; tìm được thi thể nào thì làm khám nghiệm ngay tại chỗ
thi thể đó. Vì để tránh lẫn lộn, xương cốt của mỗi thi thể được đặt
trong một cái sọt riêng, sau đó từng sọt một được chuyển lên phía trên.
Hết sọt xương người này đến sọt xương người khác được kéo lên khỏi miệng
giếng mỏ. Đám người đứng vây quanh miệng giếng nhìn những sọt xương lần
lượt được kéo lên mà kinh hoàng; có vài người nhát gan rủ nhau rời khỏi
nơi đó để đi tiểu, tránh cho tình trạng vì sợ quá mà tiểu ra quần ở
trước mặt mọi người. Đám người Lý Đại Vương tối hôm qua lên núi chỉ lo
cứu người, nào biết dưới cái giếng này còn có xác chết, hiện giờ sắc mặt người nào người nấy đều xanh mét.
Sau khi khám nghiệm tử thi
xong, người làm khám nghiệm bắt đầu báo cáo với Đường Thiên Viễn, "Tổng
cộng có năm thi thể, người chết đều là những nam tử còn trẻ; thời gian
tử vong là khoảng tháng tám hoặc tháng chín; theo xét nghiệm ban đầu thì có thể kết luận những người này chết là vì bị trúng độc bởi vì các khớp xương đã biến thành màu đen; tạm thời chưa thể xác định được hiện
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!