Chương 31: Kiệt tác gây phong ba

Đàm Linh Âm đem kiệt tác mình mới hoàn thành đưa cho Đàm Thanh Thần xem trước.

Đàm Thanh Thần rất phân vân. Hắn nghĩ, nếu bọn họ bán cuốn sách có nội dung như thế này ra ngoài, sợ rằng sớm muộn gì cũng sẽ bị Đường Thiên Viễn

truy sát.

Vì phải bảo vệ bí mật nên Đàm Linh Âm không nói cho Đàm Thanh Thần biết chuyện của Khâm sai đại nhân. Nàng chỉ vỗ ngực cam

đoan, đối với quyển sách này, Đường Thiên Viễn sẽ vô cùng thích thú khi

đọc nó, thậm chí còn muốn nhà nhà đều mua nó, người người đều đọc nó.

Đàm Thanh Thần đành làm theo ý nàng, đầu tiên là cho người sắp chữ, in thử một trăm quyển để xem kết quả buôn bán thế nào.

Việc in ấn thời này đều dùng chữ in rời. Người ta đem bùn đun nóng đổ lên

một tấm sắt đã được sắp sẵn từng chữ rời, sau đó lại dùng thuốc pháo rắc lên trên chỗ chữ ấy rồi đem đi sấy khô, đến khi nguội hẳn, chỗ chữ in

rời ấy đều được cố định trên tấm sắt. Tiếp tục dùng thuốc pháo rắc lên

rồi lại sấy khô là có thể hoàn thành việc in sách.

Cổ đường thư

xá được xem là một cửa hàng nổi tiếng, phòng in ấn nơi đây rất rộng, chữ in rời được làm sẵn cũng rất nhiều, mỗi lần có thể in được đồng loạt

vài quyển sách. Vì muốn tiết kiệm tiền thuê mặt bằng nên phòng in ấn và

cửa hàng sách được đặt tại một con ngõ nhỏ yên tĩnh, cách phố chợ đông

đúc vài con đường. Xung quanh phòng in ấn khá rộng rãi và thoáng mát;

những người làm thuê chỉ làm việc vào ban ngày, buổi tối đều đi về nghỉ

ngơi, chỉ phân công một người ở lại gác đêm để phòng ngừa rủi ro hoặc

hỏa hoạn.

Bản in mẫu còn chưa cầm trong tay, Đàm Linh Âm đã làm

xong việc tuyên truyền cho quyển sách mới này, đem những lời ba hoa

khoác lác của bản thân truyền khắp hang cùng ngõ hẻm, nói là "Cho dù

Đường Thiên Viễn có tài hoa vang danh thiên hạ, thì khi đọc kiệt tác này cũng phải lưu luyến không rời", nói chung là không ai có thể mặt dạn

mày dày hơn nàng nữa. Chủ cửa hàng sách khắp nơi nghe được tin tức này

liền ùn ùn kéo đến Cổ đường thư xá hỏi han. Đàm Thanh Thần cho bọn họ

xem quyển sách mẫu, bọn họ xem xong đều cảm thán quyển sách lần này vô

cùng hấp dẫn; người này đặt vài trăm quyển, người kia đặt hai nghìn

quyển; còn có một thương nhân chuyên bán sách độc quyền cho vài tỉnh thì tuyên bố phải cung cấp cho ông ta một vạn quyển.

Tất cả mọi người đều biết, với danh tiếng của Diệu Diệu Sinh, mặc kệ hắn viết gì cũng chẳng lo không bán được.

Với số lượng sách nhiều như vậy, Đàm Linh Âm không thể tự tay đề thơ lên

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!