Chương 27: Mưu tính

Khâm sai đại nhân

nghĩ, nếu hắn đã đi đến nơi đây thì cũng nên kiểm tra đột xuất công việc hàng ngày của Huyện lệnh huyện Đồng Lăng. Đương nhiên, với thân phận

quan khâm sai cao quý và thần bí, hắn muốn càng ít bị chú ý càng tốt, vì vậy chỉ yêu cầu một vài người đi cùng hắn.

Nói thật ra thì chẳng có mấy ai nguyện ý đi cùng vị Khâm sai đại nhân này cả. Tôn viên ngoại

và Tề viên ngoại đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ Khâm sai đại nhân ra lệnh một tiếng là lập tức cút càng xa càng tốt; về phần Tề Thụy, lần trước

lỡ khoác lác với Huyện lệnh đại nhân là hắn từng ngủ cùng giường với

Đường Thiên Viễn, hiện giờ gặp mặt nhân vật phong vân ấy, trong đầu hắn

chỉ có một chữ: chạy. Còn Chu Chính Đạo, hắn chỉ nghĩ đến việc phải làm

thế nào để mật báo cho Tri phủ đại nhân. Chỉ có duy nhất một người mặt

dày mày dạn, dù chết cũng không chịu bước đi, chính là Đàm Linh Âm.

Nàng nghĩ thầm: người này rất tuấn tú, rất tài giỏi, lại biết võ công, khắp

người tràn ngập tinh thần trượng nghĩa, đúng là nhân vật được vạn người

mê. Nếu đem Khâm sai đại nhân so sánh với tên Huyện lệnh hễ thấy tiền là sáng mắt kia, có thể thấy rõ sự khác biệt.

Đàm Linh Âm vốn có

lòng cảm mến với Đường Thiên Viễn trong truyền thuyết, giờ được gặp mặt

người trong lòng, cho dù biểu hiện của nàng có khúm núm hơn nữa cũng

chẳng có gì là quá đáng.

Đường Thiên Viễn thấy vô cùng chướng

mắt. Hắn nghĩ, bước tiếp theo chắc là Đàm Linh Âm sẽ lấy ra sợi dây

thừng cột vào cổ mình, đầu còn lại đưa cho Trịnh Thiếu Phong.

Không sai, Khâm sai giả kia tên là Trịnh Thiếu Phong. Người này là con thứ ba của một vị Tiền thủ phụ nội các đã về hưu. Lúc trước, nhờ có sự giúp đỡ của Đường Thiên Viễn mà hắn mới miễn cưỡng qua được kỳ thi Cử nhân, sau đó thì không còn lòng dạ nào mà thi tiếp nữa.

Trong mắt Đường

Thiên Viễn, người đỗ Cử nhân chỉ được xem là mới bước qua giai đoạn xóa

mù chữ. Tất nhiên là hắn biết, không thể dùng trình độ học vấn cao hay

thấp mà đánh giá giá trị của một con người. Chẳng hạn như Trịnh Thiếu

Phong đây, tuy khả năng đọc sách rất kém nhưng lại có thiên phú đối với

võ học. Đường Thiên Viễn nghĩ, với võ nghệ hiện nay của Trịnh Thiếu

Phong, dù một mình hắn đánh với ba người tài giỏi thì hắn vẫn thắng như

thường.

Bởi vậy, Trịnh Thiếu Phong không tham gia cuộc thi kế

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!