Chương 18: Manh mối

Đàm Linh Âm cứ tưởng

rằng con chó trụi lông này chạy nhầm vào phòng chứa củi, nhưng sau khi

dập lửa xong Đàm Thanh Thần mới nói sơ cho nàng biết về lai lịch của con chó. Mấy ngày trước, lúc một người bạn của đệ ấy đến Tùng Giang phủ

buôn bán hải sản đã nhặt được nó ở ven biển, thấy con chó này

thuộc giống lạ, hắn nghĩ có lẽ nó bị thương nhân nước ngoài bỏ quên.

Người bạn này thấy con chó nhỏ khỏe mạnh lại đáng yêu nên mới tạm thời

giữ lại để nuôi.

Sau khi mang về nhà mới phát hiện ra con chó này chưa mọc răng, chỉ có thể ăn cháo. Hắn nuôi nó được vài ngày mà con chó càng ngày càng gầy, dáng vẻ lúc nào cũng ủ rũ. Lòng hăng hái của người

kia mất dần, cũng bắt đầu thấy phiền chán, lúc về gặp được Đàm Thanh

Thần nên liền đưa nó cho đệ ấy.

Đàm Thanh Thần thấy con chó nhỏ

này rất ngoan, định nuôi một thời gian cho nó mập mạp rồi tặng cho tỉ tỉ chơi, ai ngờ ngày đầu tiên nó đến đây đã phải chịu khổ, suýt chút nữa

thì bị chôn vùi trong biển lửa.

Đàm Linh Âm lắc đầu than thở,

đúng là một chú chó không may mắn. Nàng bóp miệng nó xem thử, đúng là

chẳng có cái răng nào, lợi trơn trụi, cũng không phải do người xấu cố

tình nhổ răng, có thể thấy được nó là một quái thai, từ lúc sinh ra đến

giờ chưa mọc cái răng nào. Con chó như vậy mà sống được đến ngày hôm nay cũng không phải dễ dàng, lúc nãy Đàm Linh Âm bế nó, nàng đoán nó nặng

khoảng ba đến bốn cân[1]. Đàm Linh Âm thấy thương cho số phận bi thảm

của con chó nhỏ, nàng nhẹ nhàng vuốt ve đầu nó. Con chó nhỏ có lẽ cũng

biết nàng là lão đại của lão đại nên ngoan ngoãn cọ cọ đầu vào lòng bàn

tay nàng.

Ngoài bộ lông bị thiêu trụi, trên người nó không còn

vết thương nào khác. Đàm Linh Âm nghĩ, nếu Thanh Thần đã tặng nó cho

mình thì nàng phải có trách nhiệm chăm sóc nó thật tốt. Nếu để con vật

xấu xí này ở tiệm sách, không cẩn thận lại ảnh hưởng đến việc buôn bán

của tiệm. Vì vậy nàng tìm một miếng vải, quấn quanh con chó rồi ôm nó về huyện nha.

Lúc đi ngang qua Thoái tư đường, Đàm Linh Âm thò đầu

vào ngó thì thấy Huyện lệnh đại nhân đang ở trong đó xử lý công việc.

Nàng liền ôm chú cún con bước vào, định hù hắn một phát.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!