Chương 16: Khụ (tiếng ho)

Dưới sự truy hỏi của

Đường Thiên Viễn, Tôn Bất Phàm đã kể ra một vài tình tiết giết người của mình, toàn bộ quá trình không khác mấy với phần mà Đàm Linh Âm nghĩ ra. Tôn Bất Phàm thấy Tề Huệ quả nhiên đã nhận lời hẹn, y liền nhảy ra

khiến nàng nhục nhã một phen. Tề Huệ biết mọi chuyện là do Tôn Bất Phàm

làm, vừa xấu hổ vừa tức giận, hai người xảy ra tranh cãi. Sau đó Tôn Bất Phàm sàm sỡ Tề Huệ, Tề Huệ tát lại hắn, kế đó Tôn Bất Phàm bóp cổ nàng

ta chết trong lúc tức giận, ném xác gần núi Thiên Mục.

Tôn viên

ngoại không ngờ con trai mình lại dám làm ra chuyện như vậy. Chuyện này

xảy ra quá đột ngột, sáng nay ông ta mới nghe nói nhà mình có liên quan

đến vụ án mạng, giờ này lại thấy con trai mình thừa nhận, ông ta sớm đã

bị dọa đến vỡ gan rồi. Quỳ dưới đất dập đầu bình bịch, nói mình già từng này tuổi rồi mới có được đứa con trai, vân vân mây mây, cầu xin Huyện

thái gia khai ân.

Đường Thiên Viễn lắc đầu, "Chỉ có mạng của con trai ông mới là mạng, còn con gái người ta chết thì đáng đời sao?"

Tề phu nhân sớm đã khóc không thành tiếng, bà ta nhào đến định đánh xe Tôn Bất Phàm, hai nha dịch ngăn cản bà ta lại, không để cho bà ta la lối

khóc lóc trên công đường. Tề viên ngoại nghe thấy lời của Huyện thái gia cũng đỏ cả vành mắt. Đứa con như hoa như ngọc nhà mình nuôi mười mấy

năm, cho dù nó có làm chuyện gì thì giờ thoáng cái đã chẳng còn, người

làm phụ mẫu sao có thể không đau lòng chứ.

Đàm Linh Âm nhanh

chóng ghi lại xong khẩu cung, để Tôn Bất Phàm điểm chỉ tại chỗ. Điểm chỉ xong, chuyện này xem như phải cai quan luận định[1]. Đường Thiên Viễn

liếc nhìn khẩu cung mấy lần, đưa tay lấy ra một thẻ lệnh màu đỏ trong

ống thẻ ở trước mặt. Thăng đường thẩm án trong nha môn, màu sắc của thẻ

lệnh có chú thích là: Màu đen đại diện cho hình phạt bình thường, màu đỏ đại diện cho tử hình.

Tôn viên ngoại thấy Huyện lệnh định phán tử hình thì vội vàng kêu lên, "Đại nhân."

Lúc này Đường Thiên Viễn đã lấy thẻ lệnh ra, đang dừng lại giữa không

trung, có muốn ném xuống không đây. Trái tim của rất nhiều người đều

đang treo lên đó, ngừng hô hấp nhìn chằm chằm vào thẻ lệnh đỏ tươi đó,

giống như đó là một lưỡi đao sắc nhuốm máu, ngay giây sau có thể đâm

thẳng vào tim Tôn Bất Phàm vậy.

"Có chuyện gì?" Đường Thiên Viễn hỏi.

"Đại nhân, thảo dân cho rằng con trai mình giết người cũng là có nguyên do,

dù sao tiểu thư Tề gia không tuân thủ đức hạnh trước". Lời nói đầy hàm

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!