[Không thể không nói, Châu Châu đúng là một người rất tỉnh táo]
[Có thể thấy ngay, dù biết mình lỡ mất cơ hội trăm triệu, ánh mắt cô ấy chẳng hề gợn sóng]
Thấy khán giả livestream ca ngợi mình như vậy, Giang Châu Châu không khỏi thấy ngại.
Bởi vì…
Cô vẫn có chút xao động…
[Cà Chua Xào Trứng: Thôi, không nói chuyện này nữa, bé Châu Châu không phải nói đã chuẩn bị một bài hát sao? Muốn nghe con gái hát quá, mong đợi ghê…]
Bị Cà Chua Xào Trứng nhắc nhở, Giang Châu Châu khẽ đỏ mặt.
"Em có học một bài, nhưng chưa thành thạo lắm, có thể hơi lạc nhịp."
[Không sao, Châu Châu dù hát
"Đại Hà Hướng Đông Lưu" tôi cũng thích]
[Gì mà
"Đại Hà Hướng Đông Lưu", tên bài đó là Hảo Hán Ca]
[Không phải là
"Thiên Thượng Tinh Tinh Tham Bắc Đẩu" sao?]
Bình luận tràn ngập sự vui vẻ, không khí trở lại hòa hợp như thường lệ.
Giang Châu Châu không có dụng cụ chuyên dụng để hát, cô mở danh sách nhạc đã lưu trong điện thoại, tìm bài mình muốn hát rồi nhấn phát.
Giai điệu nhẹ nhàng vang lên trong livestream…
Tiểu Mễ Châu đang chờ sẵn trong livestream nghe thấy âm thanh quen thuộc, ánh mắt lập tức thay đổi.
Trên màn hình, giọng hát của Giang Châu Châu theo nhạc đệm dần vang lên.
"Thế giới này có nhiều người như thế…"
"Trong đám đông, có một cánh cửa mở rộng…"
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Giọng cô chậm rãi, nhẹ nhàng hơn cả bản gốc, dù vài câu hơi lệch nhịp nhưng không ảnh hưởng đến cảm nhận của người nghe.
"Hành lang thời gian, tiếng bước chân ồn ào…"
Cô ngồi đó, bình thản hát khẽ, khiến mọi thứ xung quanh như lắng lại, chỉ còn lại thanh âm dịu dàng xoa dịu sự bức bối trong lòng mỗi người.
Đến khi bài hát kết thúc, fan trong livestream mới dần tỉnh lại.
[Hu hu, ai nói bài này hát không hay thì thật quá đáng, hát hay cực kỳ]
[Giáo viên Đậu Đậu mỗi lần mở miệng đều phá hỏng không khí]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!