Chương 48: Khải minh

Edit: Đầm♥Cơ

Mạnh Khung phản ứng còn kịch liệt hơn tôi, anh trực tiếp ngẩn người tại đó, nhìn người đưa thư thông báo trúng tuyển, nói:

"... anh, không đưa nhầm chứ?"

Người nọ cũng nghi ngờ nhìn Mạnh Khung, nói:

"Là Trần Khải Minh sao? Dự thi trường đại học X?"

Đúng đúng đúng. Mạnh Khung gật đầu một cái, chạy thật nhanh vào trong phòng lấy số báo danh của tôi, đọc một lần sau đó nhận biên bản đã nhận thư từ trong tay người đó, ký tên xuống.

Khi đó trên web còn chưa có chức năng tra chuyên ngành, cho tới bây giờ tôi mới biết tôi được tuyển vào ngành gì. Chính là ngành nguyện vọng đầu tiên của tôi, ngành đó vô cùng hot, với thành tích sát nút của tôi nhất định không được chọn.

Có lẽ là bọn họ nhìn thành tích môn toán hầu như chiếm mãn số điểm cùng giải thưởng toàn quốc của tôi mới phá cách thu tôi.

Mạnh Khung cười nhìn tôi, anh hưng phấn đến tay có chút run, run rẩy ôm bả vai của tôi, giống như không dám tin, nhìn thư thông báo trúng tuyển rồi lại xoay người ôm tôi.

Tôi ôm chặt lưng của anh, ngẩng đầu, ánh mặt trời tràn đầy trời đất hắt vào, đâm vào mắt khiến tôi phải nhắm mắt lại.

Tôi vẫn cho rằng thế giới này hà khắc tàn nhẫn với tôi.

Có thể một giây lúc đi đến điểm cuối của sinh mệnh, tôi mới bắt đầu phát hiện, thế giới này cho tôi hạnh phúc còn nhiều hơn khổ nạn.

Mạnh Khung trả lại tiền mượn người khác, chính anh còn giữ hơn sáu ngàn, giao xong học phí còn có một ngàn, anh nói:

"Nếu cháu muốn ở trọ thì phải mua đồ đầy đủ."

Nhận được thư thông báo, Mạnh Khung nói tôi gọi điện thoại cho Trần Khiếu Hổ. Tôi không muốn nói chuyện với ông ta, chờ Mạnh Khung đi thì gọi điện thoại cho Trương Mông.

Trương Mông đang bận, nhận điện thoại trước tiên nói câu chờ., ở bên kia hô to:

"Cô gái bên kia khoan đã, tay cô mang vừa cái vòng đó sao? Chờ chút tôi lau lướt nước cho cô..."

Tôi chờ một phút, Trương Mông mới tới đón, hỏi:

"Nghĩ sao lại gọi điện thoại cho tôi, thật ly kỳ, thi tốt nghiệp trung học sao rồi?"

Ừ, tôi nói, Thi đậu.

"Ai nha thật tốt, không tệ không tệ, ông đây thi không đậu đó, nhóc thật không chịu thua kém." Trương Mông cười nói,

"Nghỉ hè chưa? Tôi còn rất bận, tới đây giúp một chút đi."

Tôi nói:

"Được. Nhưng tôi muốn thương lượng với tôi cha một chút."

Nghỉ hè tôi xác thực không có việc gì làm, thay vì ở nhà đọc sách không bằng đi giúp Trương Mông.

Vừa nói xong chữ được, Mạnh Khung liền đi tới đây, đứng ở sau người tôi, hỏi:

"Nói chuyện với ai vậy?"

Tôi vội vã nói với Trương Mông: Cúp trước.

Bởi vì tôi gọi điện thoại đột nhiên, ngắt cũng đột nhiên, Trương Mông vô cùng bất mãn, ở bên kia điện thoại kêu to:

"Thằng nhóc thúi, đùa ông sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!