Edit: Đầm♥Cơ
Tôi lấy tay cản lại, xoay người có chút xấu hổ cúi thấp đầu, thấy Mạnh Khung còn đưa tay muốn sờ tôi, liền hạ thấp giọng nói: ... Buông tay.
Trong tay của tôi còn cầm một cái chén, suy nghĩ một chút lại để xuống. Mạnh Khung mặt đối mặt ôm tôi, vùi đầu vào trên vai của tôi, dùng môi nhẹ nhàng đụng cổ tôi.
Tôi bây giờ đã cao đến lỗ mũi của anh rồi, chỉ cần ngửa đầu là có thể hôn anh. Đôi mắt của tôi tùy ý liếc đôi môi của Mạnh Khung một cái.
Môi của anh không giống như ướt át như môi các cô gái thoa son, ngược lại còn có chút khô ráo, nhưng tôi lại biết đôi môi này mềm mại tới cỡ nào, sự mềm mại kia khiến tôi miệng đắng lưỡi khô, vì vậy tôi nuốt nuốt nước miếng. Mạnh Khung liền thuận thế cắn yết hầu của tôi.
Cổ của tôi chợt ngứa, vọt một tiếng cảm giác nhiệt độ nóng bỏng trong lòng xông ra, tôi không tự chủ được nắm tay lại, xem chừng lý trí vẫn còn đó.
Tôi đẩy bả vai Mạnh Khung một cái, nói:
"Được rồi, để cháu rửa bát."
Để đó đã, Giọng Mạnh Khung có chút mơ hồ, Một lát chú rửa...
Đầu của tôi ông một tiếng. Mạnh Khung dịu ngoan khiến tôi không kìm được, trong nháy mắt đó âm thanh của anh hòa lại với âm thanh người đàn ông xa lạ buổi sáng phát ra, tôi rất muốn như Trương Mông, cởi quần Mạnh Khung xuống, khiến thân thể của anh bại lộ hoàn toàn ở trước mặt tôi.
Trong nháy mắt trong đầu tôi lướt qua vô số hình ảnh không chịu nổi, cho nên tôi sửng sốt, suy nghĩ đó khiến tôi cảm thấy xấu hổ, thậm chí tôi không dám ngẩng đầu nhìn mặt của Mạnh Khung.
Do dự trong nháy mắt, Mạnh Khung đã cầm ngón tay của tôi lên, nhẹ nhàng mút hôn ở phía trên.
Anh liếm móng tay của tôi, sau đó chậm rãi hướng lên, lưu luyến ở khớp xương, tôi ngứa rụt tay một cái, Mạnh Khung liền tiến lên trước, cắn cổ tay của tôi.
Tôi thở dài,, kéo cổ tay Mạnh Khung đem anh đi vào trong phòng. Động tác của tôi có chút thô bạo, Mạnh Khung bị tôi kéo lảo đảo một chút, lại sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, thậm chí lúc vào phòng anh còn đóng cửa lại.
Ánh đèn phía ngoài cũng bị ngăn cản ở ngoài cửa, trong phòng đen kịt một mảng, bóng tối che giấu tất cả luân lý đạo đức, tất cả lý trí đều không tồn tại.
Tôi cứ nhìn chằm chằm Mạnh Khung, trong mắt đều là dục vọng.
Khi đó nét mặt của tôi có lẽ rất khủng bố, tôi không có cách nào khống chế biểu cảm của mình, chắc là nổi giận và mừng rỡ trộn lẫn vào nhau khiến tôi cho rằng nét mặt mình rất dữ tợn, cho nên tôi cúi đầu, không dám nhìn Mạnh Khung.
Mạnh Khung hiểu tôi xấu hổ, anh rất dịu dàng sờ phía sau lưng của tôi, dùng môi hôn tôi. Tôi cảm giác anh đang run rẩy, vì vậy tôi trầm mặc, nói:
Cháu khẩn trương.
... chú cũng vậy, Mạnh Khung cúi đầu hôn sống mũi tôi, anh nói,
"Đại ca, chú có thể liếm cháu sao?"
Tôi nói:
"Không thể, cháu muốn liếm chú."
Tay Mạnh Khung run một cái, sau đó ôm chặt lấy eo của tôi, nói: Được.
Tôi tận lực khống chế lực độ của mình, không muốn để anh khó chịu, nhưng thực tế làm vô cùng khó khăn, tôi hôn nửa người trên trần trụi của Mạnh Khung, vuốt ve đầu v* của anh, cơi khăn tắm anh đắp ở ngang hông ra.
Anh thế nhưng mặc quần lót.
Hô hấp của tôi trở nên dồn dập, vì vậy dừng lại hít sâu. Mạnh Khung khom lưng cởi quần lót của mình ra, còn chưa ngồi dậy liền bị tôi kéo đến giường.
Tôi cưỡi lên hông của anh, dùng trán chống lại trán anh, tôi nói:
Chú có thể từ chối.
Mạnh Khung ôm cổ của tôi, cùng tôi hôn môi,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!