Chương 28: Tham muốn chiếm hữu

Edit: Đầm♥Cơ

Mạnh Khung dùng sức quá lớn, tôi không thể không lui về phía sau một bước, Mạnh Khung dang tay ôm chặt lấy tôi.

Tôi vươn tay chống đẩy hai cái, hai tay mất tự nhiên ôm lấy đỉnh đầu Mạnh Khung, mũ áo ấm thật dầy chen giữa tay của tôi cùng cổ Mạnh Khung, cách quần áo, tôi vẫn có thể cảm nhận được độ ấm thân thể Mạnh Khung, nhiệt độ này khiến tôi cảm thấy an tâm, tâm tình nóng nảy vì vừa rồi chờ đợi anh đột nhiên biến mất không còn.

Trong bóng tối, tôi có thể cảm thấy Mạnh Khung dùng đôi môi lạnh lẽo của anh nhẹ nhàng hôn hôn cổ của tôi, anh dùng lỗ mũi cọ lỗ tai tôi, dùng sức hít mùi vị trên người tôi.

Tôi vốn có thể đẩy anh ra, nhưng không biết vì sao tôi lại không nhúc nhích.

Mạnh Khung hô xong câu nói kia lại không thể ức chế mà hít thật sâu, anh quá kích động, trái tim nhảythình thịch, anh ôm chặt tôi, cho nên tôi có thể nghe được tiếng tim đập của anh. Từng nhịp đập mạnh mẽ cũng ảnh hưởng tôi… tiếng tim đập của chúng tôi dường như dung hợp lại với nhau.

Giọng Mạnh Khung có chút mơ hồ, anh vùi đầu ở trên vai tôi, nói:

"Trở lại cũng không nói cho chú biết một tiếng... !"

Tôi vươn tay, sờ sờ ót của anh, giọng nói rất thấp, chỉ mình anh có thể nghe được:

"Gọi điện thoại cho chú rồi..."

Nghe xong lời này, Mạnh Khung vội vàng ngẩng đầu, nói với tôi:

"Tại sao hôm qua không bảo giáo viên Hà nói cho chú? Điện thoại di động của chú có chút vấn đề, không ai gọi điện thoại cũng rung cả ngày nên chú tắt luôn điện thoại rồi."

"Chuyện như vậy là đột nhiên quyết định."

Tôi cảm thấy khoảng cách giữa chúng tôi quá gần, hô hấp cực nóng của anh phun lên mặt tôi, không khí anh nhả ra trực tiếp liền chui vào phổi tôi rồi. Tôi lui về phía sau một bước, còn chưa lên tiếng thì đèn đột nhiên bị người mở ra.

Ánh đèn mãnh liệt chiếu vào võng mạc của tôi, tôi híp mắt nhìn chỗ nào cũng xuất hiện vết lốm đốm. Trong lúc nhất thời nghĩ không ra rốt cuộc là ai mở đèn, nhưng rất nhanh tôi liền biết.

Đây là ai vậy? giọng một cô gái vỡ yên tĩnh.

Mạnh Khung từ dưới đất đứng lên, liếc cô gái một cái, vẫn nhịn không được phải nắm tay của tôi, anh nói:

"Đây là đứa bé nhà tôi, chị Lý."

"Ở đâu ra đứa bé lớn như vậy?"

Cô gái cười cười, đi tới nhéo mặt của tôi, sau đó nói,

"Là thân thích tới ở nhờ sao?"

Mặt của tôi bị cô ta nhéo có chút đau, đang suy nghĩ có nên lui ra sau hay không thì Mạnh Khung đột nhiên kéo tôi vào trong ngực anh, sau đó dùng tay ý thức sờ mặt của tôi, cố gắng cười cười, giới thiệu:

"... Không phải, đây là em trai ruột của tôi."

Mạnh Khung mới hơn 20 tuổi, tôi lại lớn vô cùng nhanh, nói là cha con thì không có ai tin.

Tay của cô gái lúng túng treo giữa không trung, sau đó lại để xuống, cô ngượng ngùng nói:

"Tình cảm của hai người thật tốt."

Mạnh Khung và tôi đều không nói chuyện, Mạnh Khung nhìn cô gái kia một chút, sau đó quay đầu đi tới phòng ngủ, lúc trở lại trong tay nhiều hơn một cái túi giấy, Mạnh Khung nhét vào tay cô gái, nói:

"Cho chị, chị Lý, trời không còn sớm, chị nhanh đi về thôi."

Cô gái dùng sức mấp máy môi. Cô thoa không ít son nước, lúc làm động tác này giống như có thứ gì đó muốn chảy từ trên môi của cô xuống vậy, cô nói:

"Cũng đã trễ thế này, cậu để tôi một mình trở về sao?" Cô gái cố gắng giữ vững phong độ,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!