Chương 8: (Vô Đề)

Tác giả: Lũy Niên

Trần Ninh Hoài theo trưởng thôn về nhà của ông. Lúc đi hai người nào nhà, con trai trường của ông cũng vừa vặn có việc đi ra ngoài. Nhìn thấy Trần Ninh Hoài hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh nở nụ cười:

"Cha, Ninh Hoài vết thương như thế nào rồi?"

Y vẫn nhớ hôm ấy cha bảo mình lên trấn gọi đại phu, khi về nhìn thấy hắn nằm trên giường khuôn mặt trắng bệch đáng yêu đến cỡ nào.

Trần Ninh Hoài mỉm cười đáp lại y:

"Vết thương của ta đã ổn rồi. Cảm ơn huynh."

Hùng Ưng gật đầu:

"Chăm sóc sức khỏe cho tốt." Rồi y quay về phía trưởng thôn: Cha, con lên trấn.

Thôn trưởng gật đầu: Đi cẩn thận.

Hùng Ưng đi rồi, thôn trưởng dắt Trần Ninh Hoài về phía bộ bàn ghế bằng gỗ ở trong nhà. Ông rót một chén trà rồi đưa cho Trần Ninh Hoài kêu hắn ngồi xuống, xong xuôi ông khỏi thăm sức khỏe của hắn. Lại hỏi thăm đến Dương An.

Ông cũng nói đến Trần gia, Vũ thị nhưng chỉ bảo hắn đừng để ý đến bọn họ. Ông cầm chén trà trên tay, trước kia ông cũng đã có bất mãn với Vũ thị cùng Trần gia. Nhưng hiện tại lòng ông đã nguội lạnh.

Hổ dữ không ăn thịt con, nhưng thật không ngờ Vũ thị lại không biết tốt xấu như vậy.

Trần Ninh Hoài ngồi nghe ông nói, lâu lâu mới đáp lại một hai câu vâng dạ. Hắn hiểu được ý tốt của ông.

Ngồi trò chuyện một lát, trưởng thôn mới nhớ đến khi nãy Trần Ninh Hoài nói có việc:

"Nói đi, nay tìm ta có chuyện gì?"

Trần Ninh Hoài đặt chén trà xuống bàn:

"Là chuyện đất đai, không biết trong thôn mình còn miếng đât rộng nào chưa chủ nào hay không?"

Trưởng thôn nghe hắn nói muốn mua đất hơi sửng sốt nhìn hắn, nhưng ông không phải người nhiều chuyện nên cũng không hỏi nhiều:

"Ngươi muốn rộng như thế nào?"

Trần Ninh Hoài còn định xây dựng xưởng trong nhà nên không thể nào nhỏ được: Hoặc 60 mẫu đất.

Trưởng thôn nghe trong thì giật mình suýt nữa đánh rơi chén trà xuống đất:

"60 mẫu? Thứ lỗi cho thúc lắm lời, nhưng ngươi mua nhiều đất như vậy đã làm gì?"

Trần NInh Hoài cũng không giấu giếm:

"Dùng để làm ăn. Ta muốn cho An An một cuộc sống tốt hơn."

Trưởng thôn nhìn ý cười hiện rõ trong mắt hắn, gật đầu xem như đã hiểu. Trần Ninh Hoài thật sự rất yêu thương Dương An, vậy thì ông cũng hy vọng hai đứa có một cuộc sống tốt hơn:

"Ngươi dự tính mua ở đâu?"

"Cuối thôn, nếu được thì sát núi phía cuối thôn."

Trưởng thôn nhìn lo lắng nhìn hắn:

"Là cái ngọn núi trước có thú dữ tấn công?"

Trần Ninh Hoài gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!