Chương 9: (Vô Đề)

Ta nhanh chóng đỡ cung nữ đã ngã xuống, đẩy nàng đến chỗ thị vệ:

"Ngươi lập tức đưa nàng về cung Tiềm An, sau đó giả vờ như không biết gì, chuyện gì xảy ra ta sẽ chịu trách nhiệm." 

Hẳn là cách đây đủ xa phải không?

Ta hy vọng hoàng thượng sẽ không phạt họ.

Nói xong một tràng, bất chấp thị vệ ngăn cản, ta đá văng đôi giày cao gót thêu hoa, chạy như bay về phía chỗ bốc khói.

Chết trong biển lửa cũng coi như là kết thúc viên mãn, nếu có thể tiện tay cứu thêm một người nữa thì quả thật vui mừng đến mức muốn chui xuống đất.

Cho dù cả đời tầm thường như ta, chỉ cần c.h.ế. t đúng chỗ, cũng có thể lưu danh muôn đời.

Thiên lao và lãnh cung cách nhau chừng năm trăm mét, ta thở hổn hển chạy đến chỗ xảy ra hỏa hoạn, nhìn quang cảnh trước mắt không khỏi thất vọng.

Khói mù mịt khắp sân nhưng chẳng thấy chút lửa nào, ngọn lửa nhỏ thế này nếu ta đến muộn thêm chút nữa e rằng đã tự tắt rồi.

Các phi tần trong lãnh cung hầu hết đều đã được đưa ra ngoài an toàn, còn một số thái giám và cung nữ đang hối hả chạy vào trong, tay xách theo thùng nước.

Sự xuất hiện của ta rõ ràng đã khiến mọi người giật mình. 

Tất cả đồng loạt quỳ rạp xuống đất:

"Tham kiến hoàng hậu nương nương."

Bất kể là phi tần hay cung nữ, khi nhìn thấy ta, ai nấy đều lộ rõ vẻ mặt kinh ngạc như gặp ma.

May mà chiếc váy đủ dài để che đi đôi chân trần của ta.

Có vài vị phi tần tuy vẫn giữ được vẻ ngoài đoan trang, ung dung, nhưng thực chất bên trong váy, họ còn chẳng kịp xỏ giày.

"Miễn lễ, các ngươi mau đi dập lửa đi." 

Tuy ta cho rằng đám cháy này không gây ra thương vong, nhưng cũng không thể làm chậm trễ công việc của họ.

Đối mặt với tình cảnh này, ta vẫn muốn tìm cách để kết liễu bản thân. 

Ví dụ như, hoàng hậu trong lúc cứu hỏa không may gặp tai nạn. 

Còn tai nạn gì thì đến lúc đó sẽ tùy cơ ứng biến, chỉ cần tư tưởng không sa sút, cách c.h.ế. t luôn nhiều hơn cách sống.

Fanpage chính thức:

Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Ta nhìn quanh một vòng, không thấy người quen nào, bèn hắng giọng hỏi: Vân quý phi đâu?

"Bẩm nương nương, Vân quý phi vẫn còn trong phòng ạ."

Kẻ thù ngay trước mắt, có lẽ đây là một cơ hội tốt. 

Vân quý phi đã hại c.h.ế. t chủ nhân của thân xác này, vậy ta sẽ thay nàng báo thù. 

Sau đó, ta sẽ đền mạng. Mọi chuyện sẽ đâu vào đấy, hợp tình hợp lý.

Quyết tâm xong, ta quay đầu hỏi cung nữ:

"Ngươi có biết Vân quý phi ở phòng nào không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!