Chương 17: (Vô Đề)

Kết quả nhanh chóng được đưa ra. Dù con mèo có nhiều vết thương ngoài da, nhưng không hề chí mạng. Một nhóm bác sĩ thú y dày dạn kinh nghiệm nghiên cứu suốt một ngày cũng không tìm ra nguyên nhân cái c.h.ế. t của nó.

Điều này khiến ta bất giác nhớ đến cái c.h.ế. t bí ẩn của tiên hoàng. Một khi ý nghĩ đó nảy sinh, nó liền không thể dừng lại.

Mèo đen và hoàng đế trước khi c.h.ế. t có điểm chung gì?

Ngày hoàng đế đến tìm ta chỉ có hai chúng ta, có thể loại trừ khả năng cung nữ ra tay, chẳng lẽ là trúng độc? 

Nhưng cả thái y và thú y đều không phát hiện ra độc tố, vậy thì hoặc là có nguyên nhân cái c.h.ế. t khác, hoặc là trúng phải loại độc khó phát hiện.

Fanpage chính thức:

Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Gần như ngay lập tức, ta nghĩ đến hương an thần, suy cho cùng thì đây là thứ duy nhất trong phòng ta đã thay đổi. 

Ban đầu ta còn cho rằng hắn hạ độc trong hương nên mới ngăn cản cung nữ thay hương khác.

Ta lệnh cho thái y nghiên cứu kỹ phương thuốc hương an thần mà Doãn Cửu đưa cho ta, các thái y đều cho rằng đây chỉ là hương xông bình thường.

Chẳng lẽ ta đã nghĩ nhiều rồi? 

Hay là nhân cơ hội nào đó đến hỏi lại Doãn Cửu, à không, phương trượng Độ Không?

"Nương nương, thái y không phải đã nói chân người còn bị thương, tốt nhất là đừng đi lại nhiều sao?" Cung nữ Barbie vừa nghe thấy ta lại định đi chùa, tất nhiên là ra sức can ngăn.

Nhìn hai dấu răng trên mắt cá chân, ta thầm nghĩ:

"Ngươi nói muộn chút nữa thì chắc vết thương đã lành rồi."

"Nô tỳ thấy, nương nương hà tất phải phí tâm sức vì một con mèo. Con súc sinh nhỏ ấy từng cắn người, có khi đây chỉ là báo ứng."

Thận trọng vẫn hơn.

Ta bất đắc dĩ lắc đầu. Cung nữ Barbie luôn lạnh lùng một cách ngây thơ với bất kỳ ai ngoài nguyên chủ, nhưng chắc đây là cách nàng ta bảo vệ bản thân trong cung.

Cung nữ không mấy để ý, nói:

"Nô tỳ thấy hương an thần không có vấn đề gì. Ít nhất, hiệu quả diệt muỗi của nó thì thật xuất sắc. Mỗi sáng sớm dọn dẹp bàn, nô tỳ đều thấy một đống xác muỗi."

Ta gãi ngứa khắp người, tức giận nói:

"Nếu hiệu quả tốt như vậy, tại sao không đuổi muỗi đi trước khi chúng đốt ta?"

Máu ta ngọt quá chăng?

Đuổi xong mèo đen lại đến muỗi.

Khoan đã! Nếu muỗi không bị xông c.h.ế. t mà bị đầu độc thì sao?

Nghĩ đến đây, ta chợt nhớ lúc ta nhảy hồ, tiên hoàng đã hô hấp nhân tạo, còn cắn trúng môi ta. Lẽ nào m.á. u ta khiến hương an thần từ vô hại trở nên độc hại?

"Đi gọi người bắt một con cá thả vào chậu nước mang tới đây."

Cung nữ Babie lộ vẻ

"Nương nương lại đang nghĩ ra trò gì đây," nhưng vẫn ngoan ngoãn ra ngoài.

Rất nhanh, một thái giám mang con cá chép đỏ tới. Ta bảo mọi người rời khỏi phòng, dùng kim chích ngón tay, nhỏ hai giọt m.á. u vào chậu nước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!