Ta nhìn phương trượng, không kiềm được hỏi:
"Sao ngài không khuyên can hắn?"
Phương trượng lại đáp:
"Thiên mệnh khó trái."
Ta rất nghi ngờ ông ta có phải chỉ dựa vào câu nói này mà đi khắp thiên hạ không.
"Vậy đôi mắt của ngài đổi cho hắn chẳng phải là giúp kẻ ác sao?"
Phương trượng Độ Không khẽ cười, ánh tiên khí từ bi trên người dường như tan biến, chỉ còn lại chút hóm hỉnh đậm chất phàm nhân:
"Thợ săn dùng d.a. o g.i.ế. c hổ, d.a. o có tội gì?"
Ta nghẹn lời.
Người này, ngay cả khi nói chuyện g.i.ế. c người phóng hỏa, từ miệng ông ta cũng toát lên sự từ bi.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Được rồi, ngài là hòa thượng, ngài nói gì cũng đúng.
"Trời đã tối rồi, thí chủ hãy quay về đi." Phương trượng trở lại dáng vẻ thần tiên không thể với tới, tiễn ta ra cửa.
Ra khỏi chùa, ta có chút thất thần.
Nghe phương trượng kể, sau khi tiên hoàng lên ngôi, thiên hạ đã không còn một ai họ Doãn.
Nghĩ đến đây, ta thật sự cảm thấy mình đã làm mất mặt tổ tiên nhà họ Doãn. Hy vọng tổ tiên trên trời linh thiêng phù hộ, để ta sớm xuống dưới đoàn tụ cùng họ.
"Nương nương cẩn thận!"
Đang mải suy nghĩ, ta bất chợt nghe cung nữ cảnh báo. Giây tiếp theo, mắt cá chân nhói lên đau đớn.
Không biết từ đâu, một con mèo đen lao ra. Trong lúc hộ vệ chưa kịp phản ứng, nó đã chui vào gấu váy ta, cắn mạnh vào mắt cá chân.
Cơn đau và sự hoảng loạn khiến ta theo phản xạ đá con mèo văng ra xa. Cung nữ quỳ xuống xem vết thương, hốt hoảng kêu lên:
"Nương nương chảy m.á. u rồi!"
Qua lớp tất dày, chắc chỉ trầy xước nhẹ.
Ngược lại, con mèo bị ta đá văng, gầy guộc nằm trên đất, xương sống cong lên, chân trước cứng đờ, chân sau cào cấu vài lần nhưng không đứng dậy được.
"Thuộc hạ sơ suất, xin nương nương trách phạt!"
Người đứng đầu nhấc cổ con mèo lên, quỳ trên đất,
"Xin cho phép thuộc hạ xử lý nó."
Ta vừa định mở miệng, khóe mắt chợt thấy phương trượng Độ Không đứng tựa cửa từ xa.
Cơn gió nhẹ thổi bay dải lụa trắng, để lộ đôi mắt đen sáng ngời.
Chỉ trong khoảnh khắc, ông ta đã nhắm mắt lại, mò mẫm nhặt dải lụa lên đeo lại.
Chứng kiến toàn bộ sự việc, ta biết được chủ nhân của đôi mắt này chính là Doãn Cửu, kẻ tâm ngoan thủ lạt, bậc thầy dịch dung, giả c.h.ế. t để báo thù.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!