Chương 14: (Vô Đề)

Cả tẩm cung yên tĩnh đến mức nghe rõ cả tiếng kim rơi, ai nấy đều sợ rằng chỉ cần thở mạnh một chút cũng sẽ chọc giận vị tân hoàng này.

Khuôn mặt tuấn tú, đẹp trai gần ngay trước mắt, thấy ta tỉnh lại, hắn vui mừng khôn xiết:

"Mẫu hậu, người cảm thấy thế nào?"

Ngươi là ai vậy? 

Cơm có thể ăn bừa bãi chứ mẫu hậu không thể nhận bừa bãi được!

Ta giả vờ mờ mịt: Ngươi là?

"Con là Sùng nhi đây mà!" Tân hoàng đế nắm lấy vai ta.

Sùng nhi... nghe quen quen.

"Hoàng hậu có phải đang nhớ Sùng nhi không?" Giọng nói của Tiên hoàng vang lên bên tai ta, như tiếng thì thầm của ác quỷ.

Hoàng đế đời thứ ba của triều Lân, họ Triệu tên Sùng, tự Thừa Trạch.

Là Sùng nhi à. Ta lặp lại một cách khô khan. 

Thì ra Sùng nhi không phải là đứa trẻ c.h.ế. t yểu, nguyên chủ còn có một đứa con trai lớn như vậy sao?!

Do ta, vị Thái hậu này, đã tuột xích vào thời khắc quan trọng, nên đại điển đăng cơ bị hoãn lại ba ngày.

Ta lặng lẽ ngồi bên cạnh con trai, vẻ mặt vô cảm nghe thái giám đọc thánh chỉ, ca ngợi công tích lúc sinh thời của Tiên hoàng.

"Truy phong Tiên hoàng Triệu Duẫn Huyền là Minh Đức đế, tôn Hoàng hậu Lý thị là Vĩnh Thịnh Hoàng thái hậu... Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"

Mọi việc đã đâu vào đấy, ta cảm thấy đã đến lúc nói ra:

"Giờ Thừa Trạch đế đã bình an trở về, ta cũng yên tâm đi theo Tiên đế."

Tân hoàng đế trừng mắt nhìn ta:

"Mẫu hậu, người đang nói gì vậy?"

Ta không nỡ nhìn hắn, dời mắt đi chỗ khác:

"Ta đã quyết định rồi."

Tân hoàng đế kích động đứng dậy:

"Vì sao? Có phải các đại thần này ép buộc người không?"

Không phải...

"Người đâu, đem tất cả những người trong điện này giam vào thiên lao, chọn ngày xử trảm." 

Tân hoàng đế vung tay, ta dường như đã ngửi thấy mùi m.á. u tanh nồng nặc từ thiên lao.

Bệ hạ bớt giận! Thần bị oan!

"Bệ hạ hãy suy xét lại!"

Nhìn bá quan văn võ quỳ đầy đất, ta dường như đã hiểu được ý nghĩa của ánh mắt lưu luyến, bị thương ba ngày trước của họ, và lý do vì sao lúc trước Tể tướng không tiếc tử gián cũng phải giữ ta lại.

Người con xui xẻo này quả thực chỉ là một tên bạo chúa, chẳng thu được gì ngoài sự chăm sóc và ủng hộ của mẹ! 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!