Yến thế tử thật vất vả mới thuyết phục được Mạnh lão đầu. Hai bên bàn bạc chi tiết xong, Yến thế tử lại bóng gió một hồi về việc chiêu an. Mạnh lão đầu dù chưa hứa chắc, nhưng đã có vẻ lung lay, nói muốn bàn lại với các huynh đệ trên núi rồi mới quyết định.
Yến thế tử thấy chuyện này coi như đã thành, trong lòng rất vui mừng, chào Mạnh lão đầu xong, lập tức muốn tìm Hạ Quân Bình chia sẻ chuyện vui.
Yến thế tử chạy đi tìm vài vòng, hỏi hết mấy người, mới thấy Hạ Quân Bình đang nói chuyện vui vẻ với Trác Vân trong sân nhỏ.
"Cứ thế này, sợ rằng một ngày một đêm cũng không đủ ngươi nói!" Yến thế tử vừa cười vừa đi vào sân nhỏ, nhìn Hạ Quân Bình với vẻ chế nhạo, lại cợt nhã chắp tay nói với Trác Vân, "Đa tạ Vân muội muội giúp đỡ, nếu không nhờ Vân muội muội lén tiết lộ "thiên cơ" với Bình ca nhi, sợ là lúc này ta còn đang phải vòng vo với Mạnh lão đầu rồi!"
Trác Vân làm như không biết, cười híp mắt nói "Không biết thế tử nói chuyện gì? Đúng rồi, ngài và Mạnh tiền bối đã bàn xong?"
Yến thế tử cười gật đầu "Sáng mai sẽ mang người lên núi. Thật ra ta muốn chiêu an, nhưng Mạnh lão đầu nói phải bàn bạc với các huynh đệ đã, nhưng có vẻ sẽ thành!
"Trong lòng Yến thế tử rất vui mừng, đây là lần đầu tiên hắn lãnh binh ra ngoài làm việc, nếu có thể không tốn chút sức nào đã chiêu an được núi Võ, sẽ là công lao rất lớn, có thể trấn áp được vị đại ca có dã tâm bừng bừng của mình. Trác Vân nghe vậy, khẽ cau mày, nhắc nhở"Tính tình nhị đương gia của núi Võ không được tốt lắm, không những cố chấp, mà còn luôn nhìn chằm chằm vị trí Đại đương gia từ lâu, thế tử phải đề phòng hắn mới được!
"Kiếp trước, Mạnh tiền bối vừa qua đời, Quách nhị đương gia này đã lập tức ngồi lên vị trí Đại đương gia, khổ nỗi hắn lại không thể chấp nhận được việc thuộc hạ giỏi hơn mình, nên chỉ trong mấy tháng đã khiến núi Võ sụp đổ. Yến thế tử cười nói"Chuyện trên núi có Mạnh lão đầu lo, ta chỉ cần chờ Mạnh lão đầu cho câu trả lời chắc chắn là được. Dù sao dưới chân núi còn có quân của chúng ta, bọn họ chắc chắn sẽ suy xét kỹ trước khi quyết định!
"Trác Vân nghe vậy, không nhắc nhở gì thêm nữa. Nói chuyện một lúc Yến thế tử đã muốn xuống núi. Trác Vân bèn đứng lên nói,"Để ta đưa hai người xuống!
"Trong lòng nàng luôn có dự cảm không tốt, có lẽ mọi chuyện sẽ không thuận lợi như tưởng tượng, chưa tới phút cuối, vẫn không thể yên lòng được, nên nhất định phải đi theo mới yên tâm. Hạ Quân Bình nghe vậy, mừng thầm, chỉ biết cười ngây ngô, nói,"Hay là, ngươi theo ta xuống núi rồi thì đừng lên lại nữa! Mấy ngày tới, chờ chuyện bên này xong xuôi, đi Nghi Đô với ta đi!"
Hắn muốn dẫn Trác Vân về cho mẫu thân gặp mặt.
"Ta làm gì có thời gian đi Nghi Đô," Trác Vân cười nói "Đi lâu như vậy, sợ rằng trong nhà đang rất lo lắng. Ông chủ Tống sẽ thành thân vào cuối tháng này, ngươi không có mặt, chẳng lẽ ta cũng không? Chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà đều giao cho đại ca, ta không yên tâm lắm!"
Nàng nói rất có lý, không có vẻ gì là cố tình từ chối cả, mặc dù Hạ Quân Bình rất không cam lòng, nhưng chỉ đành thở dài, nói nhỏ "Chờ ông chủ Tống thành thân xong, khoảng tháng chín ta sẽ về."
Trác Vân cười nói "Đến lúc đó ta sẽ đi đón ngươi.
"Hạ Quân Bình nghe vậy, lập tức cười vui vẻ lại. Trác Vân không thấy Tiểu Vũ, cũng lười kiếm nàng nói một tiếng, bèn dẫn Yến thế tử và Hạ Quân Bình đi dọc theo đường cũ xuống núi, không hề hay biết, lúc này trên núi Võ đang rất hỗn loạn."Ta không đồng ý!"
Quách nhị đương gia hét lớn "Lời nói của quan phủ há có thể tin? Cứ bắt tên thế tử kia làm con tin, buộc bọn lính dưới chân núi phải lui quân. Để xem ai dám không nghe!"
"Sau đó thì sao?"
Mạnh lão đầu hỏi, ánh mắt sắc như dao nhọn,
"Xong lần này, còn lần tới? Mấy trăm huynh đệ trên núi có thể địch nổi binh cường tướng mạnh của quân Yến? Bắt Yến thế tử, mệt ngươi nghĩ ra được! Ngươi trói thế tử lại, mấy trăm người trên núi Võ này có thể yên bình sao?"
Mặt Quách nhị đương gia đỏ bừng, vẫn cố chấp như cũ, hung hăng dậm chân một cái, cả giận nói "Dù sao đi nữa ta cũng không đồng ý!
"Dứt lời, giận đùng đùng đạp cửa mà đi. Mạnh lão đầu lạnh lùng nhìn theo bóng lưng của Quách nhị đương gia, chậm rãi lắc đầu, lại nhìn khắp mọi người trong phòng, hỏi"Các vị huynh đệ nghĩ sao?"
Mọi người đều nhìn nhau, châu đầu lại bàn bạc.
Lại nói, Quách nhị đương gia sau khi ra khỏi sảnh lớn, càng nghĩ càng cảm thấy không cam, Mạnh lão đại càng lớn tuổi càng không có nhiệt huyết, nhất là mấy năm nay, cứ chần chần chừ chừ, quả thật không có chút khí phách nào của lúc ban đầu.
Nếu thật sự nghe theo lời Mạnh lão đại chấp nhận chiêu an, chẳng phải về sau phải nhìn sắc mặt của bọn quan phủ kia mà làm việc? Không thể chấp nhận được!
Không làm thì thôi, đã làm thì phải tới nơi tới chốn! Chỉ cần bắt Yến thế tử lại, xem hắn còn chiêu an bằng cách nào! Quách nhị đương gia quyết định thật nhanh, rồi lập tức tìm mười mấy tên thuộc hạ thân tín, cầm binh khí, đi theo đường tắt, đuổi theo Yến thế tử.
Trên đường về Hạ Quân Bình luôn tìm cách không cho Yến thế tử có cơ hội nói chuyện với Trác Vân, theo sát bên cạnh nàng, tìm đủ chuyện chọc nàng vui, mỗi lần Yến thế tử lại gần, thì lập tức trừng Yến thế tử một cái, thỉnh thoảng lại nhấc chân muốn đá. diẽndươafnlequ/'ycodongc Yến thế tử tự biết mình không phải đối thủ của Hạ Quân Bình, đành bất đắc dĩ lui về sau hai bước, nhưng miệng thì vẫn không chịu thua, luôn chen vào nói mấy câu, khiến Hạ Quân Bình giận đến nghiến răng.
Hạ Quân Bình nhớ tới chuyện Lục Phong, muốn mở miệng hỏi, lại sợ Trác Vân đau lòng, rối rắm hồi lâu vẫn không biết phải nói gì. Trác Vân thấy vẻ mặt do dự của Hạ Quân Bình, bèn hỏi
"Ngươi muốn nói gì à? Sao mặt cứ như ăn phải khổ qua vậy?"
Hạ Quân Bình nghĩ một chút, rốt cuộc nhịn không nổi, hỏi nhỏ "A Vân, ngươi và biểu ca ta, à, ý ta là Lục Phong, quen biết nhau sao?"
Trác Vân đột nhiên dừng bước, Yến thế tử theo sát sau lưng nàng, không kịp ngừng theo, trực tiếp nhào tới người nàng, Hạ Quân Bình đưa tay níu cổ áo Yến thế tử lại, kéo vài vòng mới ổn định được thân hình của Yến thế tử. Yến thế tử che cổ thở hồng hộc,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!