Chương 49: (Vô Đề)

Cùng ngày hôm đó, những phát ngôn của các căn cứ mang theo đội phòng vệ của mình đi tới căn cứ thành phố B, sau một ngày sửa sang nghỉ ngơi, ngay ngày thi đấu tất cả mọi người tập trung tới khu vực nông nghiệp phía tây thành phố B, vô số võ đài nhỏ được dựng lên trên đất trống, vây quanh võ đài là khán đài hình thang bằng gỗ.

2000 người tiến hóa tham gia thi đấu đứng bên ngoài, người phát ngôn căn cứ đứng đầu, cổ vũ đội ngũ của mình, sau đó nghe người chủ trì nói về quy tắc thi đấu.

Khụ! Người chủ trì hắng giọng:

"Mọi người im lặng, tôi là người chủ trì trận đấu hôm nay, Nham Tương! Hiện tại tôi sẽ nói với mọi người về quy tắc thi đấu."

"Đầu tiên, chắc chắn trước đó mọi người cũng đã nghe qua, thi đấu không quan tâm sống chết, chỉ nói một chữ, đương nhiên không cần mọi người phải chiến đấu tới chết, nếu mọi người đầu hàng đối thủ cũng không sao cả, chỉ cần sau khi đối thủ thắng trận đấu vui vẻ bỏ qua cho đối thủ của mình."

"Thứ hai, cuộc thi này áp dụng cho đối chiến 1vs1, nói cách khác sau khi đối chiến kết thúc sẽ có 1000 người trong 2000 người bị quét xuống, vòng thứ hai 500 người bị quét xuống, cứ tiếp tục, người cuối cùng ở lại là người chiến thắng."

"Thứ ba, thi đấu không được phép quần ẩu, mắng chửi đối thủ."

"Mọi người đã hiểu ba điểm này rồi thì xin mời mọi người đeo lên tiêu chí căn cứ của mình tiến vào chuẩn bị thi đấu." Dừng chút Nham Tương nói tiếp:

"Khu nghỉ ngơi của mọi người ở khu hai, mời những người thi đấu ngồi theo tiêu chí căn cứ của mình tại khu hai."

Những người thi đấu liên tục tiến vào.

Nham Tương nhìn người lãnh đạo căn cứ:

"Mời các lãnh đạo đến khu một dành cho khán giả, trên đó đã dán tên các ngài."

Các lãnh đạo lục tục đi vào ngồi.

Tần Hữu Thiên kéo con gái mình

- Tần Nhã Tây:

"Con đi tham gia thi đấu cái gì! Thi đấu có bao nhiêu nguy hiểm con biết không, thành thật ngồi đây cho ba!!"

Tần Nhã Tây vỗ vỗ cánh tay nắm lấy mình của Tần Hữu Thiên:

"Xin ba ba yên tâm, con sẽ giành quyền phát ngôn cho căn cứ chúng ta, hơn nữa..." Tần Nhã Tây hơi hóp mắt nhìn đội Mộc Liêm đứng trong khu thi đấu:

"Có người con muốn giết."

Không được.

Tần Hữu Thiên cự tuyệt:

"Muốn giết ai thì nói cho ba ba, con không cần ra tay bằng cách này, chuyện thi đấu giao cho đội phòng vệ."

Tần Nhã Tây đẩy tay ông ra:

"Con đã hấp thu Lõi Trái Tim kia, hiện tại con đã rất mạnh, xin ba ba tin con."

Cái gì?!! Tần Hữu Thiên trừng lớn hai mắt:

"Sao con lại lỗ mãng như vậy, vật kia còn chưa nghiên cứu rõ, sao con không cho ba biết đã dám tự tiện hấp thụ? Lỡ con xảy ra chuyện gì thì ba ba phải làm sao đây?"

Tần Nhã Tây cười:

"Không phải con đang đứng trước mặt ba ba sao, cho nên... xin ba ba cho phép con tham gia thi đấu lần này, chỉ cần con thắng được trận đấu này vì căn cứ chúng ta, địa vị của ba ba ở thành phố S cũng có thể nâng cao một bước."

Nhưng... Tần Hữu Thiên vẫn lưỡng lự.

Tần Nhã Tây tiếp tục nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!