Còn 3 chương nữa thui (><)~~
Một đám người vừa cười nói vừa đi tới căn tin, Lữ Mộc nhìn kiến trúc tiêu chuẩn trước mắt liền gật đầu tán dương:Kỹ năng tốt.
Cảnh Bạc không kịp chờ đi tới:
"Đi, ăn cơm, ăm cơm trước."
Mọi người đuổi theo...
Trong căn tin thật to là từng hàng từng hàng ghế gỗ đơn giản được đặt thẳng hàng, đằng trước có phòng nhỏ, từ trong phòng nhỏ truyền tới tiếng xào thức ăn.
"Đội trưởng, chị dâu, mọi người đã tới!"
Hai người tiến hóa đang nhặt rau ở bên cạnh thấy người tới liền hưng phấn chào hỏi.
Thương Liêm và Lữ Mộc gật đầu:
"Vừa mới Liêm thông báo nói thời gian tập hợp tại thành phố B, hai cậu nhớ hỏi mọi người."
Vâng. Hai người gật đầu.
"Các cậu làm việc đi, không cần để ý chúng tôi." Lữ Mộc nói tiếp.
Vâng. Hai người tiếp tục nhặt rau.
"Dì Đường, cơm còn bao lâu xong?" Tâm Dao gọi với vào phòng nhỏ.
Người phụ nữ trung niên vẫn luôn bận nấu ăn trong phòng bếp dừng lại công việc trong tay, trả lời khi đang đi ra phòng bếp:
"Tâm nha đầu tới rồi, chú Cảnh của cháu còn xào mấy món nữa, sao hôm nay mấy đứa tới ăn cơm sớm thế? Dì vừa nghe thấy bên ngoài náo nhiệt, là có chuyện gì sao?"
Thời điểm Cảnh Bạc nghe thấy thanh âm người phụ nữ liền trợn to hai mắt, nhìn thấy người phụ nữ đi ra, nước mắt tràn mi.
Mẹ... Cảnh Bạc run rẩy nói, thì ra còn sống, thì ra bọn họ thực sự còn sống....
Người phụ nữ trung niên ngẩn người, thấy rõ người kêu mẹ là ai lập tức vọt tới ôm chằm lấy đứa con trai mà mình vẫn luôn nhớ, hai mắt đẫm lệ mơ hồ:
"Con trai, thật sự là con trai của mẹ."
Mẹ... Cảnh Bạc gỡ bàn tay đang liên tục xoa đầu mình.
"Để mẹ sờ, mẹ nhớ chết cái đầu hói nhỏ của con."
Phốc... Diệp Dương không nhịn được mà cười ra tiếng.
Mẹ... Cảnh Bạc ngượng ngùng lần nữa gỡ tay mẹ anh xuống.
Người phụ nữ lau sạch nước mắt nước mũi trên vai Cảnh Bạc, rồi bỏ qua bờ vai đã bị ô nhiễm, vỗ vỗ ngực Cảnh Bạc:
"Được rồi, được rồi, mẹ không sờ nữa."
Phốc... Vẫn là Diệp Dương không nhịn được.
Người phụ nữ buồn cười ngẩng đầu nhìn nơi phát ra tiếng cười, thời điểm thấy Lữ Mộc hơi giật mình:Mộc Mộc?!
Lữ Mộc cười gật đầu:Dì Đường.
Mẹ Cảnh đi nhanh đến Lữ Mộc, kéo tay cậu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!