"Chậc! Chậc! Chậc! Nhìn mặt đội trưởng bây giờ đi, nhanh chóng mềm xuống kìa, bình thường đối với tôi đều là gương mặt lạnh như khối băng, nhìn hiện tại xem, thật sự như xuân về hoa nở. Thay đổi lớn đến khiến tôi tưởng rằng mắt tôi đầy ghèn."
Đoàn Phàm vừa chọt chọt lồng ngực Dương Binh vừa trêu chọc, cuối cùng còn không quên ném mị nhãn với Dương Binh.
Dương Binh thờ ơ nói:
"Đó là vì đội trưởng yêu người yêu của anh ấy, không yêu cậu."
Ba, ba, ba Diệp Dương vỗ tay đồng ý:
"Nói rất có đạo lý, còn có Đoạn Phạm, sau này đừng nheo mắt nữa, nhìn rất khó chịu, ném mị nhãn là hành động quyến rũ, lại để cho cậu biến thành bản thăng cấp mắt trợn trắng."
Diệp Dương ghét bỏ.
"Diệp Dương, nói bậy bạ gì đó, cẩn thận Đoạn Phàm kêu Dương Binh đánh em." Diệp Hướng đốt thêm cây đuốc.
Dương Binh lạnh mặt nghiêm túc nói:
"Không liên quan tới tôi!"
"Ai nha, mẹ nó, đám con bê (lời mắng người không có ý xấu, nói đùa giữa những người bạn tốt) mấy người ngứa da có đúng không?" Đoạn Phàm rống xong đột nhiên sửng sốt, ý thức lại bản thân lại bị đùa giỡn:
"Khụ... Quên những gì mọi người nghe được đi, tôi là một thục nam, mọi người biết đây.. ha ha!" Nói xong không quên làm một cái Lan Hoa chỉ tiêu chuẩn.
Ha ha ha ha.. Mấy người cười nói không dừng được, nhất là Cảnh Bạc vẫn luôn nghe trộm bên cạnh, trực tiếp cười ngã lăn từ trên ghế xoay xuống đất, anh muốn nói, nhóm người này thực sự rất thú vị, Quả Tuấn ngồi bên cạnh anh cũng nghe từ đầu tới cuối cũng có chút buồn cười.
Mà Đinh Mạt Mạt ngồi ở một đầu khác nhìn hai người đang thân thiết vành tai và tóc mai chạm nhau mà nhỏ giọng khinh bỉ:
"Thứ gì, thứ tiện nhân câu dẫn đàn ông, không tự ghê tởm bản thân sao."
Đại Nữu cách ả gần nhất quay đầu đúng lúc nghe được lời này, Đại Nữu lập tức nhíu mày, cô và Đinh Mạt Mạt tuy không thân, nhưng trong ấn tượng của cô lúc thường Đinh Mạt Mạt là một cô gái vô cùng tốt, đối đội trưởng đội viên đều tốt, sao hôm nay lại đột nhiên nói những lời này.
Tất cả mọi người ở đây còn đang chìm đắm trong vui sướng, Thương Liêm và Lữ Mộc cũng dính vào nhau, cuối cùng mới nhớ ra đội viên của bọn họ, đồng bạn của bọn họ.
Yên lặng.
Thương Liêm vẫn nắm tay Lữ Mộc, ngón cái nhẹ nhàng ma sát trên tay đối phương.
Thanh âm trầm thấp vang lên, mọi người đều quay đầu lại nhìn về phía chủ nhân của thanh âm.
Thấy mọi người nhìn về phía mình, Thương Liêm tiếp tục nói:"Tôi sẽ nói với mọi người về quyết định của tôi, mọi người đều biết, hiện tại mỗi khu đều nhanh chóng xây dựng căn cứ để chống lại tang thi, cho nên tôi định dẫn theo Mộc Mộc tới căn cứ thành phố B, nơi đó là trái tim của quốc gia, dù trật tự hoặc tài nguyên, vẫn là trình độ an toàn của căn cứ, tôi tin sẽ tốt hơn những nơi khác, nếu mọi người nguyện ý tiếp tục theo tôi, Thương Liêm tôi sau này nhất định sẽ không bạc đãi mọi người, nếu mọi người có tính toán của bản thân, sau này gặp lại vẫn là anh em.Em đi thành phố B, em muốn đi theo Mộc Mộc, hơn nữa cha mẹ em đều ở thành phố B.
"Cảnh Bạc lập tức lên tiếng bày tỏ thái độ."Tôi cũng vậy, tôi đi theo Lữ Mộc.
"Quả Tuấn cũng bày tỏ thái độ."Đội trưởng, này còn phải hỏi sao? Chúng cùng chung hoạn nạn lâu như vậy, từ lúc ban đầu tôi đã nghĩ mình sẽ luôn đi theo đội trưởng.
"Hoa Thử đẩy mắt kinh mỉm cười."Tôi cũng vậy!Tôi cũng vậy!
"Tiếng phụ họa không ngừng vang lên."Từ khi đi theo anh Thương, em đã không nghĩ tới chuyện rời đi." Nói xong Đinh Mạt Mạt cúi đầu, hai tay vân vê góc áo, dường như bởi vì ngượng ngùng.
Lời của ả lại khiến mọi người nhíu mày, lời ba phải cái nào cũng được còn mập mờ, hơn nữa còn giả vờ xấu hổ, rất dễ khiến người khác hiểu lầm.
Hoa Thư nhíu mày, xem ra người phụ nữ này là người không an phận, phải gõ lại mới được.
"Lời nói như vậy sau này tôi không muốn nghe lại lần nào nữa, lần sau còn tái phạm, cô tự động rời khỏi đội." Thương Liêm mặt không đổi sắc nhìn người phụ nữ trước mắt.
Đinh Mạt Mạt cúi đầu cắn môi, đè xuống ghen ghét trong lòng, đều là bởi vì tiện nhân Lữ Mộc.
Nhưng chờ ả một lần nữa ngẩng đầu lên, trong mắt chỉ còn lại nhàn nhạt dịu dàng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!