Chương 9: Mục gia chiêu hào kiệt - Sài lang lộ chân dung

Đầu giờ Thân, Mục trang chủ và Thiên Cơ xuất hiện trước cửa Tổng đàn Bắc Đẩu môn. Là khách quen nên chẳng cần đưa bái thiếp, bọn võ sĩ gác cổng đã mau mắn vòng tay thi lễ, mời vào. Một tên hồ hởi gọi Thiên Cơ :

- Mục công tử đi đâu mà lâu rồi không ghé thăm tệ trang?

Đệ tử Bắc Đẩu môn đặc biệt yêu mến Thiên Cơ. Thứ nhất là vì chàng thần dũng vô song, giết chết Thất Tinh bang chủ Khổng Chích, giải tỏa mối uất ức trong lòng họ.

Thứ hai là chàng rất giản dị, dễ thân cận.

Trong những lần viếng thăm trước, khi Mục Tử Phát chuyện trò với Trầm Hạo Liệt thì Thiên Cơ dạo quanh, nhìn ngắm cơ ngơi của cha mẹ mình dưới sự hướng dẫn của tiểu thư Trầm Hiểu Mẫn. Chàng đáp lại lời chào hỏi của đám đệ tử bằng nụ cười hiền hòa, ôn hậu.

Có lần gặp một đám đang ăn nhậu, bày chiếu rượu cạnh bếp để thưởng thức món lòng heo. Thiên Cơ thản nhiên sà xuống khi được mời, mặc kệ Hiểu Mẫn nhăn nhó.

Bọn võ sĩ phục lăn trước cách đối xử với mỹ nhân này.

Thiên Cơ không hề cố tình thu phục nhân tâm mà thực lòng yêu mến thủ hạ của cha mình. Chính sự chân thành ấy đã cảm hóa được họ chứ không phải ngôn từ hay cử chỉ.

Mục trang chủ và Thiên Cơ xuống ngựa, tiến về phía khách sảnh. Được thông báo, Trầm Hạo Liệt và gia quyến đã kịp thay áo ra đón tiếp.

Thấy Thiên Cơ, Trầm tiểu thư chạy đến nắm tay, cười khanh khách và nói :

- Mục đại ca đi biền biệt khiến tiểu muội buồn muốn chết đi được.

Hiểu Mẫn có tính tình hào sảng, thẳng thắn như nam nhân nên mới có thể thản nhiên nói câu ấy. Hôm nay nàng mặc bộ võ phục lam nhạt, tóc búi kiểu đàn ông, chỉ khác trước ở chỗ không còn bó ngực nữa.

Thiên Cơ cảm động trước tình ý của cô em họ ngây thơ, liền mỉm cười gật đầu tỏ vẻ thẩu hiểu. Chàng gỡ tay Hiểu Mẫn rồi thi lễ với vợ chồng họ Trầm.

Hạo Liệt biết ái nữ của mình đã phải lòng Thiên Cơ nên rất băn khoăn. Từ lúc cho người về Cẩm Châu điều tra, xác định chàng là con cháu họ Mục, lão đã yên tâm hơn. Nhưng mặt khác, lão cùng đoán ra vai trò rễ quí Mục gia trang của chàng nên lương duyên với Hiểu Mẫn sẽ khó mà thành tựu.

Thấy con gái công khai biểu lộ tình cảm, Hạo Liệt ngượng ngùng trách :

- Mẫn nhi bộc trực như vậy không sợ Mục hiền điệt cười sao?

Hiểu Mẫn bướng bỉnh đáp :

- Hài nhi nói thật lòng mình, lẽ nào lại bị chê cười?

Giọng nàng phảng phất chút bi phẫn khiến Thiên Cơ bất nhẫn. Chàng cũng là người chất phác, trung thực nên rất đồng cảm với Hiểu Mẫn. Do đó, Thiên Cơ bèn đỡ lời :

- Môn chủ yên tâm.

Tại hạ cũng là người không thích quanh co.

Hiểu Mẫn hân hoan cười nắc nẻ :

- Phụ thân thấy chưa. Mục đại ca cũng tán thưởng tính nết của hài nhi rồi đấy.

Rồi nàng rủ rê Thiên Cơ đi dạo. Chàng cười bảo :

- Để lát nữa đã. Hiện giờ ngu ca đang có việc muốn thỉnh giáo lệnh tôn.

Hạo Liệt cười ha hả :

- Vậy thì mời nhị vị thượng khách an tọa. Lão phu xin rửa tai lắng nghe.

Chủ khách an tọa. Hiểu Mẫn cũng ngồi cạnh mẫu thân, lắng nghe câu chuyện và phụ trách việc châm trà.

Mục Tử Phác mở đầu :

- Hôm trước Trầm môn chủ ngỏ ý cần vạn lượng vàng để kinh doanh. Lúc ấy lão phu đang lo lắng cho sinh mạng của Thiên Cơ nên không có thời gian thu xếp tài sản. Nay Cơ nhi bình an trở về, lão phu kiểm tra lại vốn liếng, cảm thấy có đủ để đáp ứng nhu cầu của Bắc Đẩu môn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!