Sáng ngày hai mươi ba, Thiên Cơ hồi tỉnh, nhận ra mình đang nằm trong một tòa trúc xá thanh nhã, không khí thoang thoảng mùi trầm và trên những cây đào già ngoài song cửa ríu rít tiếng chim.
Chàng thử vận khí kiểm tra cơ thể, thấy kinh mạch thông suốt, chân khí sung mãn và vết thương nơi hậu tâm không còn đau đớn nữa.
Thiên Cơ mừng rỡ ngồi lên, chợt nghe tiếng già nua, hòa ái :
- Thiện tai! Thiện tai! Lão nạp mừng thí chủ tai qua nạn khỏi!
Từ ngoài cửa, một lão hòa thượng tuổi gần chín chục, râu bạc như cước, sắc mặt trang nghiêm, từ bi, bước vào.
Thiên Cơ biết đấy là ân nhân của mình, liền rời giường tre, phục xuống lạy tạ :
- Đệ tử đội ơn thiền sư ra tay tế độ!
Lão hòa thương mỉm cười, chỉ vào chiếc bồ đoàn trên sàn gạch, ý mời ngồi đàm đạo. An vị xong, ông nghiêm trang nói :
- Lão nạp là Pháp Hiển, có đôi điều muốn hỏi thí chủ!
Thiên Cơ mừng rỡ, không ngờ lại gặp được bằng hữu của sư phụ, nhưng chàng chẳng thể tự ý nói ra mối quan hệ, đành lẳng lặng ngồi nghe.
Pháp Hiển thiền sư nhìn chàng chăm chú và vuốt râu tư lự :
- Lão nạp nghe Vân Thông sư đệ kể rằng thí chủ sở đắc công phu Long Hổ thần thức của Long Hổ Tử. Nay thí chủ lại mang cả Phi hoàn của Thiết Hoàn Ma Quân Thân Cát trong người. Vậy sự thực thế nào?
Thiên Cơ cung kính đáp :
- Bẩm thiền sư.
Đệ tử may mắn học được cả hai loại công phu ấy.
Pháp Hiển lộ vẻ hiếu kỳ, cười nói :
- Chúng ta hãy ra vườn. Lão nạp muốn được chiêm ngưỡng sở học của thí chủ.
Thiên Cơ ngượng ngùng tuân mệnh, theo lão thiền sư ra ngoài. Chung quanh tòa tăng xá biệt lập này, đào liễu xanh um, râm mát và u tĩnh. Thiên Cơ hít mạnh mùi cây cỏ, nghe lòng khoan khoái như được trở lại rừng xưa.
Chàng nhìn quanh, thấp thoáng thấy những tháp gạch, đá cao thấp không đều ẩn hiện xa xa, lòng tự hỏi đây là chỗ nào trên núi Thiếu Thất.
Dường như vị hòa thượng đoán được thắc mắc ấy nên mở lời giải thích :
- Khu vực này được gọi là rừng tháp, nằm phía tây chùa Thiếu Lâm, gồm hơn hai trăm tòa tháp. Những tháp này cất giữ di cốt của các tổ sư cao tăng phái Thiếu Lâm.
Lão nạp phụ trách việc canh giữ tháp lâm.
Thiên Cơ tự nhủ :
- Té ra đây là nghĩa địa.
Tuy không hiểu thâm ý của vị hòa thượng, nhưng do bản tính trung hậu, chàng vẫn đem hết sở học ra biểu diễn. Pháp Hiển thiền sư thở dài hỏi :
- Tiểu thí chủ tự luyện hay thụ giáo của cao nhân nào?
Thiên Cơ mỉm cười :
- Gia sư chính là Vô Tích Thần Y Lý Dĩ!
Dù định lực trầm ổn như núi Thái mà thiền sư vẫn thoáng giật mình. Ông cau mày bảo :
- Thí chủ đừng đùa! Lý Dĩ đã tử nạn cùng toàn gia Trầm Thiên Toàn cách nay gần hai chục năm!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!