Sáng ngày hai mươi tháng tư, nửa vạn hào kiệt võ lâm tụ hội ở chân ngọn Ngọc Nữ Phong, quanh lôi đài bằng thân gỗ tùng, đón chào thịnh hội bầu Minh chủ.
Đông Hải Thần Côn Vệ Đổng hoan hỉ đến ra mắt các trưởng bối và ôm lấy Thiên Cơ. Thiên Cơ trầm giọng kể cho gã nghe việc Tử Phượng cung chủ là vợ cũ của Mộc Côn Tôn Giả, đã giết lão để trả mối hận thanh xuân và bà ta đang bị tẩu hỏa nhập ma chắc không sống nổi.
Vệ Đổng buồn bã nói :
- Quả thực gia sư thường nói về một lỗi lầm xa xưa của mình. Ông rất hối hận và dốc sức tu hành, nào ngờ không thoát được báo ứng. Nay cặp oan gia ấy đã chết, tại hạ chẳng còn gì để làm ở Trung Nguyên, sau trận này sẽ về Đông Hải.
Giữa giờ Thìn, Phương trượng Thiếu Lâm tự Vân Quang thiền sư cùng Chưởng môn bốn phái Nga My, Hoa Sơn, Võ Đang, Cái bang thượng đài.
Vân Quang thiền sư cao giọng :
- A Di Đà Phật!
Kính cáo đồng đạo võ lâm, đại hội công cử Minh chủ năm nay có khác hơn lần trước. Đó là việc Bang chủ Huyết Ấn bang sẽ đứng ra thủ đài và sẽ đấu đúng mười trận. Nếu không ai đả bại được Khang thần quân thì ông ta sẽ được bầu làm Minh chủ.
Do võ công của Khang lão thí chủ quá cao siêu nên ban giám đài sẽ quyết định tư cách của người thượng đài. mong chư vị lượng sức mình, đừng liều lĩnh mà uổng mạng.
Nói xong, ông cùng bốn người kia ngồi vào bàn ở mép cuối lôi đài. Dường như cả võ lâm đã biết trước cục diện nên chẳng ai phản đối, chỉ mong sao có đại cao thủ lên đài đánh bại lão ác ma.
Huyết Ấn Thần Quân đã hiên ngang bước lên, vòng tay chào đồng đạo rồi ung dung ngồi xuống chiếc ghế dựa ở cạnh lôi đài.
Chờ mãi chẳng thấy ai lên đấu trận khai mạc, quần hào nóng mặt la ó um sùm, và bắt đầu lớn tiếng đề cử.
Họ chọn ngay Thiên Cơ vì chàng là người nổi tiếng nhất hiện nay và đã từng đuổi Thần quân chạy khỏi Thần Đao sơn trang.
Họ đồng thanh hét to :
- Mời Mục công tử đất Nghi Xương thượng đài.
Việc này đã được tiên liệu trước nên Độc Thiên Vương thế chân ngay. Ông cười ha hả :
- Khoan đã. Để lão phu đánh một trận xem sao.
Có người nhận ra Cốc lão, hoan hỉ hô lớn :
- Độc Thiên Vương.
Danh tự này khiến mọi người hoan hô ầm ĩ vì viễn cảnh được xem một trận đấu vô tiền khoáng hậu.
Cốc lão nhảy lên đài, vòng tay báo danh :
- Lão phu là Cốc Âu Nhạc. Xin được thượng đài.
Đại Phúc Cái ứng tiếng :
- Ban giám đài chấp thuận.
Huyết Ấn Thần Quân lo ngại, không ngờ lão Độc Vương lại có mặt ở đây. Nhưng tư tin vào bản lãnh của mình, lão đứng lên tươi cười :
- Nếu biết Cốc lão đệ có nhã hứng làm Minh chủ thì lão phu đã chẳng lên đây làm gì. Nhưng đã lỡ leo lên lưng cọp chẳng thể xuống được. Xin mời.
Cốc Âu Nhạc cười khanh khách :
- Lão hơn ta tám tuổi mà còn có tham vọng xưng bá, e rằng không đúng luật trời, coi chừng mang họa vào thân đấy.
Nói xong, Độc Thiên Vương tung mình đến tấn công liền. Độc chưởng tỏa sương trắng mịt mù khiến Thần quân phải bế khí mà chống đỡ. Bù lại, chưởng pháp của họ Khang mãnh liệt và quỷ dị hơn nên vẫn không bị lép vế. Hai bậc cao thủ lão thành đảo lộn lên xuống trao đổi những chiêu thức thượng thừa.
Chưởng kình chạm nhau nổ vang rền, thỉnh thoảng quật xuống sàn khiến lôi đài rung chuyển và dăm gỗ bay lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!