Trưa ngày rằm tháng mười, Trí Nang Tú Sĩ và Thiên Cơ đã có mặt ở trấn Chiêu Phong, cách đồi Đại Nham ba dặm, Thiên Cơ định đi một mình, nhưng Mục Tử Phát sợ chàng vọng động nên đề nghị Tang lão đi cùng.
Vừa đến nơi, Thiên Cơ đã nhờ Trí Nang Tú Sĩ dắt mình đi quan sát địa thế đồi Đại Nham. Quả đúng như lời Tang Đình Bạch đã mô tả, không có lối nào cho Thiên Cơ lên để can thiệp cả!
Hai người trở vào trấn, hội ngộ với các cao thủ các phái bạch đạo và hào kiệt tứ phương. Phần lớn bọn họ đều đã gặp Thiên Cơ ở Thần Đao sơn trang, nhưng chàng thay mặt nạ nên chẳng ai nhận ra mà chào hỏi. Trí Nang Tú Sĩ cũng đã cải dạng!
Thiên Cơ đau đáu lo lắng cho an nguy của Trầm Hạo Liệt nên cùng Tang lão về nghỉ tại Tế Dân dược phòng. Tiệm thuốc là một trong những khách hàng của Mục gia trang.
Dẫu sao Trầm Hạo Liệt cũng là chú ruột của chàng.
Ai cũng quyết đoán rằng lão là kẻ chủ mưu hại cha mẹ Thiên Cơ, nhưng bằng chứng xác thực thì chưa có! Do vậy, Thiên Cơ không đành lòng để lão chết đi!
Trí Nang Tú Sĩ hiểu rõ tâm trạng Thiên Cơ, lão nghiêm giọng khuyên bảo :
- Đạo trời cao thâm mầu nhiệm, tuy vô hình mà hiện hữu khắp mọi nơi! Nay Hạo Liệt sống trái với đạo có chết trong trận này cũng là phải. Hà tất ngươi phải băn khoăn làm gì?
Thiên Cơ bướng bỉnh đáp :
- Vậy gia phụ và gia mẫu làm gì trái đạo mà phải chết thảm như vậy?
Tang lão chẳng hề bối rối, dịu giọng giải thích :
- Song thân ngươi đặt mình vào chỗ quyền quý, cao sang, danh vọng lẫy lừng là tự chuốc họa! Bậc cao nhân đạt đạo luôn khiêm tốn giấu mình, ẩn vào chỗ mờ nhạt, thô lậu nên tránh được tai họa!
Thiên Cơ giật mình lờ mờ hiểu rằng lão có lý.
Từ ngày rời rừng xanh, tâm hồn chàng chẳng lúc nào thư thái, vô tư! Chàng nhớ đến những bộ xương khô được giấu kín trong Mục gia trang. Lòng bàng hoàng nhận ra kiếp người mong manh, ngắn ngủi biệt bao!
Chàng hỏi thêm đến giải quyết nghi vấn :
- Nói như bá bá thì Mục cửu phụ giàu có tột bực cũng là trái đạo!
Tang Đình Bạch mỉm cười :
- Không phải vậy! Trường hợp Mục Tử Phát thì khác. Lão ta làm giàu không phải cho chính mình mà vì hơn hai ngàn người trong hai họ Mục, Lý ở Cam Châu. Công việc kinh doanh dược thảo quan hệ cả đến nồi cơm của hàng vạn bách tính vùng Vân Nam, Quý Châu, Lưỡng đảng.
Những năm mất mùa, Tử Phát phải bỏ ra mấy vạn lượng vàng phát chẩn, cứu đói, nhưng giấu tên. Kẻ không nghĩ đến lợi riêng cho mình thì khó mà gặp tai họa! Tử Phát chính là bậc chân nhân trong lớp áo đại phú đấy!
Thiên Cơ không giác ngộ hoàn toàn, nhưng cũng nghe tâm hồn thanh thản.
Chàng mỉm cười nâng chén mời Tú sĩ.
Sáng hôm sau, hai người rời Tế Dân dược phòng đi đồi Đại Nham. Quần hào đông độ hơn ngàn, tập trung quanh chân đồi, đoàn người Bắc Đẩu môn cũng đã có mặt.
Hạo Liệt mang theo hơn trăm đệ tử, sắc mặt bình thản, tươi tắn, như đã nắm chắc phần thắng trong tay. Trầm môn chủ vui vẻ trò chuyện với Bang chủ Cái bang Đại Phúc Cái, Chưởng môn Hoa Sơn Vân Thúc Tử, Chưởng môn Võ Đang Huyền Hoa chân nhân, Tuệ Thành Thượng Nhân trưởng lão Nga Mỹ, và Vân Hiền thiền sư thủ tọa Đạt Ma viện chùa Thiếu Lâm!
Chính Trí Nang Tú Sĩ đã giới thiệu lai lịch những đại nhân vật ấy với Thiên Cơ.
ông bàn rằng :
- Năm phái đều có mặt thì không chừng sau trận quyết đấu với Hạo Liệt, Huyết Ấn Thần Quân sẽ phải đối phó với một trận chiến khác!
Giữa giờ Thìn, mọi người ngạc nhiên khi thấy Huyết Ấn Thần Quân xuất hiện mà chỉ mang theo một lão nhân áo vàng, tóc bạc, lưng còng, hông đeo trường kiếm. Họ xôn xao bàn tán, hỏi nhau lai lịch của lão già kia, nhưng không ai biết cả!
Huyết Ấn Thần Quân ngạo nghễ cười vang :
- Lão phu không ngờ đồng đạo võ lâm lại có lòng quan tâm đến cuộc phó ước nhỏ bé này! Thật là vạn hạnh!
Cao thủ đầu sỏ năm phái bạch đạo đều bối rối, thầm phục Khang Nhẫn là người trí dũng. Lão không kéo quân đến thì các phái chẳng thể mở miệng hỏi tội để mang tiếng ỷ chúng hiếp cô!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!