Trong bữa cơm tối, Mục trang chủ hỏi Trí Nang Tú Sĩ :
- Vì sao Tang lão ca lại truyền âm bảo lão phu dành cho chức Tổng quản?
Tang lão vuốt râu cười mát :
- Tất nhiên là có lý do, nhưng phải tìm chỗ kín đáo mới tâm sự được.
Xong bữa, Tang lão bảo Tử Phát gọi Thiên Cơ và Kiếm Nô đi theo đến thư phòng.
Bất Bão Vũ Sĩ biết nhiệm vụ, vác đao đứng cảnh giới chung quanh.
Kiếm Nô giữ lễ, nhất quyết không chịu ngồi ngang hàng với Thiên Cơ, Tang Đình Bạch nghiêm giọng hỏi Thiên Cơ :
- Cơ nhi, ngươi có biết lai lại của gã Kiếm Nô này không?
Chàng cười đáp :
- Tất nhiên là biết, chính tiên sư đã kể rõ đặc điểm của Phó sư thúc đây.
Sát Nhân Đồng Tử kinh hãi hỏi :
- Lệnh sư là ai vậy?
Thiên Cơ chậm rãi đáp :
- Vô Tích Thần Y.
Phó Tương Như lạnh lùng nói :
- Ngươi nói bậy, Lý đại ca chết ở Vu Hiệp đã hai mươi năm.
Trí Nang Tú Sĩ không hổ danh là trí khôn trong thiên hạ. Từ chỉ một câu nói của Thiên Cơ mà lão đoán ra ngay ẩn tình. Tang lão lên giọng hỏi :
- Chẳng lẽ ngươi là Trầm Thiên Cơ, con của Trầm tam đệ?
Tử Phát đắc ý cướp lời :
- Đúng là y đấy. Tang lão ca không nhớ câu
"Hoàng thiên hữu nhãn" hay sao?
Thiên Cơ vội rời ghế, sụp xuống thi lễ :
- Tiểu điệt bái kiến Tang bá bá và Phó sư thúc.
Tang Đình Bạch vui mừng lẩm bẩm :
- Lão phu đã đoán không sai mà.
Sát Nhân Đồng Tử nóng nảy nói :
- Mong là công tử nói cho ta rõ tình hình của Lý đại ca.
Lão không quen biết Thiên Toàn nhưng chịu ơn sâu của Lý Dĩ nên chỉ hỏi về Vô Tích Thần Y.
Thiên Cơ nghiêm giọng :
- Phó sư thúc phải ngồi vào bàn thì tiểu điệt mới dám thưa chuyện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!