Chương 188: Quân Phản Loạn

Mọi người lập tức giải tán, trong thành lại truyền đến tiếng động binh đao, càng lúc càng lớn.

Khương Hằng chạy như bay đến trong điện, hô: "Tằng Vanh đâu?! Tằng Vanh đi đâu vậy?!"

Trấp Lung vội vàng tiến vào trong điện, Giới Khuê một tấc cũng không rời, đi theo bên người hai người, quét mắt nhìn một vòng trong điện.

Chu Du bước nhanh vọt vào, lớn tiếng nói: "Bọn họ đã tới! Binh mã chúng ta ở đâu?"

Khương Hằng nhanh chóng quyết định nói: "Thông tri Vệ Bí, đem toàn bộ quân coi giữ an bài đến trên tường thành đi, Võ Anh công chúa sẽ đến!"

Trấp Lung nói: "Gọi toàn bộ quan viên đều tiến vào."

"Không!" Khương Hằng nói, "Lúc này không thể trập trung mọi người ở một chỗ."

Cùng lúc đó, ngoài cung bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết, ba người ngay tức khắc im lặng.

"Vệ Bí ở đâu?" Khương Hằng đột nhiên cảm thấy có điềm xấu.

"Ta không biết." Trấp Lung nói, "Giới Khuê, ngươi đi xem."

"Không," Giới Khuê nói, "Nhiệm vụ hàng đầu của ta, là bảo hộ Khương......! Bảo hộ hai ngươi an toàn, bắt đầu từ bây giờ, không thể đi đâu cả."

"Không đúng." Khương Hằng bỗng nhiên nghĩ tới một ý nghĩ không ổn, nhưng điều này không hợp với lẽ thường! Vệ Bí không cần phải tạo phản, nhiều thế hệ Vệ gia đều nguyện trung thành với nhà họ Trấp, cho dù là Vệ Trác thì cũng nghe lệnh Trấp Tông, vì sao lại muốn làm phản?

Ngoài điện, tiếng la hét đã đến gần, mũi tên ngay lập tức bay vào, Khương Hằng thầm nghĩ may mắn không có triệu tập quần thần, lập tức ôm lấy Trấp Lung bay vọt một cái, lăn đến sau vương án, một chân đá lên án gỗ, ngăn cản mũi tên bay tới.

Giới Khuê tháo xuống kiếm Liệt Quang, xoay kiếm trong tay, quát: "Trong điện liền giao cho ngươi!"

Ngay sau đó, Giới Khuê hóa thành một cái bóng, xông ra ngoài.

Trấp Lung nói: "Lý Cận chỉ dẫn theo hai ngàn người, không có khả năng! Trừ khi Vệ Bí đã chết!"

"Nhất định đã xảy ra chuyện." Khương Hằng đáp, "Nhân lúc Giới Khuê giữ chân bọn họ, chúng ta nên mau rời khỏi."

Mục tiêu của kẻ địch vô cùng rõ ràng, tức là nhằm vào khi hội minh sắp kết thúc, muốn bất ngờ làm khó dễ, nhưng triều đình sớm đã mệnh lệnh cho Vệ Bí bảo vệ toàn bộ những nơi hiểm yếu trong thành, khả năng duy nhất chính là Vệ Bí đã bị ám sát!

Trong cung ngay tức khắc đại loạn, may mà không có cháy, tiếng kêu la thảm thiết ngoài cung liên tiếp truyền tới, Đại quân cầm trong tay cường nỏ, đang muốn đánh vào trong điện Lạc Dương, lại không cùng Giới Khuê chính diện giao chiến, không ngừng bắn tên.

Giới Khuê giết mấy người, thấy rõ tuyệt đối không thể liều mạng, tánh mạng của mình gắn bó với an nguy của Khương Hằng cùng Trấp Lung.

"Để ý trên đầu!" Giới Khuê quát.

Khương Hằng ngẩng đầu, chỉ thấy mái ngói trên đỉnh điện bể tan tành, giáp sĩ phi thân xuống, Khương Hằng nhắm chuẩn vị trí, một kiếm đi qua, kiếm Thiên Nguyệt đâm vào giáp như như tờ giấy, máu tươi văng khắp nơi.

Trấp Lung run rẩy, liếc nhìn ra ngoài điện một cái, hô: "Chạy!"

Giáp sĩ càng ngày càng nhiều, tất cả đều là binh mã nước Đại, Trấp Lung lập tức không nói hai lời, kéo Khương Hằng chạy vào sau điện.

Giới Khuê biết chính điện không thủ được nữa, xoay người vọt vào trong điện, đuổi ở phía sau hai người.

Khương Hằng chạy vội thở hổn hển, quát: "Mục đích của Lý Cận, chính là cùng Lý Tiêu nội ứng ngoại hợp......"

"Ta biết!" Trấp Lung rốt cuộc đã toàn minh bạch, chuyện tới trước mắt, cho dù Khương Hằng đã tính toán kỹ lưỡng, thì vẫn trúng bẫy của Cơ Sương.

Giáp sĩ trước mặt càng ngày càng nhiều, thủ hạ Lý Cận thế nhưng dốc toàn bộ lực lượng công vào vương cung, mà Ngự lâm quân lại chẳng biết đi đâu.

Giới Khuê ở trong hoa viên dừng lại bước chân, lướt qua hai người, che ở trước người Khương Hằng.

Vào lúc đó, sau lưng giáp sĩ nước Đại, lập tức vọt tới một nhóm người khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!