Chương 9: (Vô Đề)

Cơn mưa bất chợt hôm đó khiến Quý Mạc đưa đi một chiếc ô.

Những ngày sau đó thời tiết lại rực nắng, chói chang như chính tâm trạng của Quý Mạc, khiến đám tân sinh viên đang tham gia quân sự khổ sở vì nắng gắt gay gắt đến nghẹt thở.

Dù đã bôi kem chống nắng đầy đủ, Trần Duệ vẫn bị cháy da sạm đi hẳn một tông. Tối nào cậu ta cũng ỉ ôi than thở sắp kiệt sức đến nơi, tiện thể than phiền luôn về việc bạn cùng phòng Lâm Tự chiếm nhà tắm quá lâu, khiến Trần Duệ phải thường xuyên qua phòng Quý Mạc mượn nhờ phòng tắm.

"Quý Mạc, nghe nói tên Uông Triết gì đó học cùng chuyên ngành đang theo đuổi cậu đúng không?" Trần Duệ vừa tắm xong, vừa lau đầu vừa tám chuyện chưa có ý định rời đi ngay. "Sáng nay bạn cùng phòng tớ Lâm Tự nghe được đấy. Là thật à?"

"Cậu ta đúng là hơi kỳ quặc thật."

"Cái tên Uông Triết đó còn mạnh miệng tuyên bố trước mặt người khác là kiểu gì cũng phải cưa đổ cậu cho bằng được đấy!"

Trước kia, người mua nước cho Quý Mạc chính là Uông Triết, một Alpha là con nhà giàu, ba mẹ mở công ty, bản thân là thế hệ thứ ba của một gia đình giàu có. Bình thường tính tình hơi nóng nảy, nhưng cũng không phải người xấu, chỉ là thay bạn gái thay như thay áo.

Nghe nói Uông Triết theo đuổi ai là chịu chi tiền không tiếc tay, lúc chia tay cũng vung tiền như rác. Vậy nên đa số những người ở bên cậu ta chẳng có mấy ai thật lòng, chủ yếu là nhằm vào ví tiền của cậu ta.

Về ngoại hình, Uông Triết là một Alpha không quá nổi bật, pheromone cũng chỉ ở mức tầm trung. Nếu không phải nhà có tiền, e là cậu ta chẳng có cơ hội vênh váo như bây giờ.

Nhưng người này lại nổi tiếng cố chấp, đã nhắm trúng ai thì bằng mọi cách cũng phải theo đuổi cho bằng được, dù chỉ yêu đương được một ngày cũng nhất quyết phải cưa đổ trước đã.

Lần này ngay từ đầu năm học, cậu ta đã nhắm vào Quý Mạc.

Không hẳn là vì Quý Mạc quá hợp gu, mà là do pheromone hương hoa hồng trên người cậu quá mức quyến rũ. Uông Triết đã khoe khoang với bạn bè rằng, nhất định sẽ cưa đổ Quý Mạc trong vòng một tháng..............

Thế nhưng từ nhỏ đến lớn, Quý Mạc chỉ động lòng với một Alpha duy nhất đó là Cố Viễn Sâm.

Mối tình đầu của cậu là Cố Viễn Sâm, và hiện tại người mà cậu thích vẫn là Cố Viễn Sâm. Đối với tình cảm của người khác, cậu luôn quá mức chậm hiểu. Nếu không nhờ Trần Duệ nhắc nhở, có khi đến giờ cậu vẫn chưa nhận ra Uông Triết đang theo đuổi mình.

Trần Duệ vỗ vai Quý Mạc, giọng vừa trách móc vừa bất lực: "Cậu ngốc thật đấy, kiểu này sớm muộn cũng bị người ta lừa cho coi."

Quý Mạc mím môi: "Uông Triết đang lấy tôi ra để cá cược à?"

"Cũng gần như thế." Trần Duệ chỉ nhắc cậu nên cẩn thận hơn, rồi cũng không nói gì thêm nữa.

Mới khai giảng được một tuần, Uông Triết đã bám lấy Quý Mạc như keo dính. Ngày nào cũng tặng đồ ăn, quà cáp, đi đâu cũng theo sát, không cách nào dứt ra được. Đến mức cả chuyên ngành đều biết hắn đang theo đuổi Quý Mạc.

Dù Quý Mạc đã khéo léo từ chối nhiều lần, nhưng chẳng có tác dụng. Uông Triết đã trót vỗ ngực cá cược, thì nhất định sẽ dốc toàn lực mà theo đuổi cậu.

Điều đó khiến Quý Mạc vô cùng khó chịu. Cậu không hề có cảm tình với Uông Triết, cũng không muốn biến mình thành trò cười trong mắt người khác. Nhưng vì mới về nước, gần như không có bạn bè hay chỗ dựa, cậu cũng chẳng muốn tùy tiện gây thù chuốc oán với ai.

Vì vậy, Quý Mạc gần như cố tình tránh mặt Uông Triết, đến cả đi học cũng phải đi sớm hơn để tránh vô tình chạm mặt.

Nhưng quan trọng hơn cả, việc tránh Uông Triết cũng cho cậu cơ hội lén đi nghe ké lớp của sinh viên năm ba. Mà đặc điểm chung của những lớp học đó chính là có Cố Viễn Sâm tham dự.

Từ sau lần đưa ô hôm đó, cậu và anh chưa có cơ hội nói chuyện lại lần nào.

Cậu bất đắc dĩ mới nghĩ đến cách nghe ké lớp này, chỉ để có thể nhìn thấy anh.

Chính vì bản thân đang bị Uông Triết bám riết, nên Quý Mạc lại càng lo lắng không biết trong mắt Cố Viễn Sâm mình có giống như kiểu người "mặt dày dai như đỉa" đó không. Vậy nên cậu càng cẩn trọng hơn trong mọi hành động.

Nhưng thực ra Cố Viễn Sâm đã sớm để ý đến cậu rồi.

Buổi học nào cũng vậy, hàng ghế cuối lớp luôn xuất hiện một tân sinh viên Omega năm nhất xa lạ, nhìn lâu ngày ai mà chẳng nhận ra. Huống chi số lượng Omega ở đại học C ít đến đáng thương.

Quý Mạc cũng rất chú ý đến việc kiểm soát pheromone. Cậu sợ rằng chỉ cần nhìn thấy Cố Viễn Sâm thôi, mình sẽ vô thức phát ra pheromone có hương hoa hồng ngọt ngào dễ khiến người khác say mê. Vì thế cậu luôn đều đặn nuốt hai viên thuốc ức chế, gần như lấy thuốc làm cơm. May là lịch học của Cố Viễn Sâm không quá dày, có hôm anh không có tiết, Quý Mạc có thể ở lại ký túc xá nghỉ ngơi không cần uống thuốc cả ngày.

Nếu không, dù thuốc ức chế có ít tác dụng phụ đến mấy, thì cũng không thể dùng như vậy được.

Còn bên này, Từ Phong thì lại rất phấn khích, liên tục nhắc nhở Cố Viễn Sâm: "Fan nhỏ của cậu lại đến rồi kìa~"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!