Chương 5: (Vô Đề)

Gió đêm vốn mang theo hơi ấm, nhưng trong cảm nhận của Quý Mạc lại phảng phất một tia lạnh lẽo.

Ánh mắt Cố Viễn Sâm mỗi lúc một lạnh hơn, anh thu lại tất cả sự lễ độ, cũng thu lại toàn bộ kiên nhẫn dành cho Quý Mạc.

Một lúc lâu sau anh cuối cùng cũng mở miệng, nói ra hai chữ mà Quý Mạc hằng mong đợi: "Nhớ."

Nếu là Quý Mạc, dĩ nhiên Cố Viễn Sâm nhớ. Hơn nữa anh cũng biết chuyện cậu đỗ vào C Đại. Ngay trước đó thôi, anh vừa mới nhận được tin nhắn từ Lục Thu Viễn bảo rằng hôm kia sẽ sắp xếp một bữa cơm để anh gặp mặt Quý Mạc.

Mà trong chuyện này, Lục Thu Viễn từ trước đến nay chưa bao giờ cho phép anh có quyền từ chối.

Nghĩ đến đó, Cố Viễn Sâm mở miệng nói tiếp, giọng nhạt đến mức gần như lãnh đạm: "Tôi còn có việc. Có gì để hôm kia nói sau."

"Anh..." Quý Mạc gọi một tiếng, giọng run nhẹ.

"Ba tôi đã sắp xếp sẵn bữa ăn hôm kia bảo chúng ta gặp mặt. Chuyện này cậu cũng biết rồi." Giọng điệu của Cố Viễn Sâm vẫn giữ vẻ lịch sự, nhưng lại xa cách lạnh nhạt. Anh sải bước lướt qua bên cạnh Quý Mạc, không hề dừng lại dù chỉ một giây.

Quý Mạc vội vàng đuổi theo, bám sát phía sau anh, trán thấm đầy mồ hôi mịn.

Cố Viễn Sâm đi thẳng về phía bãi đỗ xe, hoàn toàn không có ý định quay đầu hay tiếp tục trò chuyện. Vừa mới đó anh còn chịu đứng lại nói chuyện với Quý Mạc. Nhưng chỉ một khoảnh khắc, sau khi biết người đứng trước mặt là ai, trong lòng anh liền dâng lên một cảm giác kháng cự mơ hồ, không cách nào giải thích được.

Ký ức tồi tệ trào lên trong tâm trí anh, khiến Cố Viễn Sâm thậm chí không thể cảm thấy chút cảm thông hay thương xót nào cho Omega đang bất lực bám theo phía sau.

Bởi năm xưa chính Quý Mạc đã tàn nhẫn từ chối anh.

"Em... em có chuyện muốn nói với anh." Quý Mạc định đưa tay kéo Cố Viễn Sâm lại, nhưng lại sợ bị anh hất ra, đành chỉ biết lặng lẽ theo sau. Cậu nói gấp gáp, giọng run rẩy như sắp bật khóc, dáng vẻ đáng thương đến tột cùng.

Dưới hàng cây ngô đồng ven đường, đèn đường đã sáng. Bóng của cả hai đổ dài trên mặt đất, theo từng bước chân, chỉ có Quý Mạc là len lén bước theo cái bóng của Cố Viễn Sâm, dè dặt và thận trọng.

Bãi đỗ xe cách khu giảng đường không xa, Cố Viễn Sâm chẳng mấy chốc đã đến nơi.

"Anh!" Quý Mạc bật gọi.

Cố Viễn Sâm buộc phải dừng bước. Vừa mở miệng, giọng điệu lạnh lùng của anh đã như một nhát dao đẩy Quý Mạc ra xa thật xa: "Ở trong trường, tôi hy vọng cậu đừng gọi tôi là 'anh' nữa. Cũng đừng nhắc đến chuyện hôn ước với người khác. Những điều đó sẽ gây phiền phức cho tôi."

Cố Viễn Sâm lại nói: "Cậu yên tâm, tôi cũng sẽ sớm thuyết phục ba tôi để hủy bỏ hôn ước hoàn toàn."

Nói rồi, anh dứt khoát quay người bước đi.

Nhìn lại Quý Mạc trước mặt, cậu bị lời "hủy bỏ hôn ước" dọa đến sững người, lúng túng nắm chặt vạt áo của mình, hai tay không biết nên đặt ở đâu. Hàng mi cụp xuống như thể sắp khóc đến nơi, nhưng vẫn cố gắng lấy hết can đảm của một người đang theo đuổi tình yêu, bước thêm một bước lại gần: "Anh vẫn còn giận em sao?"

Cố Viễn Sâm thẳng thừng né tránh câu hỏi đó, giọng điệu mang đầy tính chất xã giao lạnh lùng:

"Tôi nghe nói hai năm gần đây việc kinh doanh của nhà họ Quý gặp không ít trục trặc. Ba tôi đã giúp đỡ rất nhiều."

"Nhà em thật sự rất biết ơn bác Cố!" Quý Mạc vội vàng nói, giọng đầy chân thành và gấp gáp: "Nếu không nhờ bác ấy, có lẽ hôm nay em đã chẳng thể đứng đây gặp được anh rồi!"

"Dù có hủy bỏ hôn ước, nhà họ Cố vẫn sẽ vì tình nghĩa năm xưa mà giúp đỡ nhà họ Quý một tay." Cố Viễn Sâm khẽ cười. "Cậu không cần lo lắng."

"Em không phải vì chuyện đó mà trở về!"

"Thật sao?"

Đối mặt với sự châm chọc lạnh lùng của Cố Viễn Sâm, Quý Mạc chỉ biết lặng lẽ chịu đựng. Cậu muốn giải thích rõ mọi chuyện, nhưng lại tự nhủ, một khi đã nói rõ cậu sẽ hoàn toàn mất đi cơ hội được ở bên cạnh anh.

Cố Viễn Sâm sẽ không yêu cậu.

Nhưng cậu lại mong anh sẽ yêu mình, đó là nguyện vọng duy nhất mà bao năm qua Quý Mạc luôn cất giữ trong tim.

Cậu đau đớn nhìn Cố Viễn Sâm, nhưng trong mắt anh, tất cả những biểu hiện ấy chẳng qua cũng chỉ là diễn kịch. Anh không thể tiếp tục chịu đựng nổi nữa, đến một giây cũng không muốn liên quan đến Quý Mạc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!