Chương 41: (Vô Đề)

Nhà họ Lục không có nhiều họ hàng thân thích thường xuyên qua lại, nhưng dịp Tết vẫn có không ít người đến chúc năm mới. Chỉ là do Cố Kiềm Minh không có mặt trong nhà, nên Lục Thu Viễn chỉ tiếp đãi một vài người quen thân.

Còn Quý Mạc vì không phải người nhà họ Cố, nên trong những thời điểm như thế này, việc xuất hiện sẽ hơi bất tiện. Vậy nên hầu hết những lúc như vậy cậu đều tránh trong phòng ngủ, yên tĩnh đọc sách.

Kỳ nghỉ đông trôi qua chậm rãi và nhàn nhã, sách trong thư phòng nhà họ Cố gần như đã bị Quý Mạc đọc hết.

Từ nhỏ cậu đã rất thích đọc sách, thành tích học tập cũng tốt. Trước đây mỗi lần được nghỉ dài ở trường, nếu không đến hiệu sách ngồi cả ngày, thì ở nhà cũng chỉ bị Viên Lập Mân lạnh lùng châm chọc. So với chịu đựng điều đó, ra ngoài vẫn dễ thở hơn.

Căn gác mà cậu từng sống có thể nhìn thấy toàn bộ khu vườn biệt thự. Nhà kính đẹp đẽ, từng khóm hoa hồng nở rộ, và cả Quý Mộc như một chàng hoàng tử đứng giữa khu vườn ấy.

Tất cả những điều tươi đẹp đó đều quay lưng lại với cậu.

Cậu chưa từng nghĩ rằng một ngày nào đó mình lại có thể ở trong một căn phòng ấm áp như thế này ở nhà họ Cố, có thể thỏa thích lật giở bất cứ quyển sách nào mà mình muốn đọc mà không cần dè dặt.

Giống như đang mơ vậy.

Hôm nay Cố Viễn Sâm đi dự tiệc sinh nhật một người bạn học, nên đã ra khỏi nhà từ sớm. Sau khi ăn tối xong, Quý Mạc cũng không có việc gì làm, liền sớm quay lại phòng nghỉ ngơi.

Khoảng tám giờ tối, điện thoại của Quý Mạc rung lên hai lần.

Là một tin nhắn riêng từ một bạn học cùng chuyên ngành: [Chúc mừng năm mới.]

Quý Mạc có chút ấn tượng với người này. Trước đây khi bị người khác cô lập, cậu ấy từng đứng ra nói giúp một câu. Tuy chỉ là một câu ngắn ngủi, cũng không thay đổi được gì, nhưng ít ra cũng không hùa theo đám đông bắt nạt cậu.

Nghĩ vậy, Quý Mạc không thấy ác cảm gì với người này.

Vì thế cậu cũng đáp lại: [Chúc mừng năm mới.]

Bạn học kia trả lời rất nhanh: [Trước đây bọn mình không hiểu rõ tình hình, nghe theo lời một phía của Uông Khiết. Giờ mọi người đều biết chỉ là hiểu lầm thôi. Hy vọng cậu có thể tha thứ cho những gì bọn mình đã làm.]

Quý Mạc không biết phải nói gì. Dù sao cũng không thân thiết, mà việc bị cả lớp cô lập từ một góc độ nào đó lại vô tình giúp cậu dễ dàng tiếp cận Cố Viễn Sâm hơn.

Hiện tại, mục tiêu của cậu đã đạt được, nên cậu chỉ nhẹ nhàng đáp: [Không sao đâu, hiểu lầm được giải rồi là tốt rồi.]

Đối phương lập tức nhắn lại: [Vậy sau này phải giữ liên lạc thường xuyên nhé!]

Nói qua nói lại, Quý Mạc bắt đầu cảm thấy mệt. Cậu không giỏi tán gẫu với người lạ quá lâu. Sự gượng gạo khiến cậu chỉ muốn sớm kết thúc cuộc trò chuyện, nhưng người kia lại như bị sự hòa nhã của cậu k*ch th*ch, liền thao thao bất tuyệt mở rộng đủ mọi chủ đề........

Tuy vậy Quý Mạc nghĩ, có lẽ bản thân cũng nên nhân cơ hội này mà hòa hoãn mối quan hệ với các bạn trong khoa. Dù sao trong mắt Cố Viễn Sâm, cậu vẫn phải là một "Quý Mộc" dịu dàng, biết điều.

Thế nhưng đang trò chuyện giữa chừng, người kia bỗng nhiên hỏi một câu: [Hôm đó học trưởng Cố giúp cậu như vậy, hai người là đang quen nhau rồi phải không? Haha, tớ hơi tò mò một chút, cậu đừng để ý nhé.]

[Chưa đâu.] Quý Mạc đáp.

[Nhưng chắc cũng sắp rồi nhỉ?]

Quý Mạc nhất thời cứng họng. Cậu không thích bị người lạ hỏi quá nhiều về chuyện riêng tư. Giờ đây, cậu và Cố Viễn Sâm mới chỉ có một chút tiến triển, tuyệt đối không thể để bất cứ điều gì phá hỏng.

Vốn định nói một câu "chúc ngủ ngon" để lấy cớ đi ngủ, thì tin nhắn tiếp theo lại hiện ra: [Cậu giờ là "người nổi tiếng" của khóa bọn mình rồi đó nha~. Sau này hẹn hò với học trưởng Cố rồi, nhớ chiếu cố bọn mình nhiều nhiều nhé~]

Quý Mạc: "..."

Cậu thật sự không biết nên đánh giá bạn học này thế nào, vừa thẳng thắn đến vô duyên, lại còn quá tự tin. Chẳng lẽ mình trông giống kiểu người khao khát được hòa nhập, sẵn sàng ra sức lấy lòng tập thể đến thế sao?

Cậu bình thường im lặng, giả vờ yếu đuối đáng thương, chẳng qua chỉ để thu hút sự chú ý của Cố Viễn Sâm mà thôi.

Dòng suy nghĩ của Quý Mạc bị chặn đứng ngay tại đó. Cậu khóa màn hình điện thoại, không trả lời nữa.

Dù người khác đối xử với cậu thế nào, cậu đều không để tâm. Nhưng nếu ai đó muốn mượn cậu làm bàn đạp tiếp cận Cố Viễn Sâm, muốn từ Cố Viễn Sâm moi lợi, lấy lòng, nịnh nọt, thì cậu tuyệt đối không cho phép.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!