Chương 31: (Vô Đề)

Chuyện vặt vừa rồi không làm ảnh hưởng gì đến tâm trạng của cả nhóm, suốt dọc đường đều cười nói rôm rả, quan hệ giữa mọi người cũng trở nên gần gũi hơn hẳn. Từ Phong thì thỉnh thoảng lại quay sang trêu ghẹo Quý Mạc, nhưng mỗi lần hơi quá đà là y như rằng lại nhận về ánh mắt cảnh cáo vô duyên vô cớ từ Cố Viễn Sâm.

Từ Phong hừ nhẹ một tiếng, thầm lẩm bẩm: Rõ ràng là thích người ta còn bày đặt, bảo vệ như ôm bảo vật trong lòng ấy chứ.

Quý Mạc ngoan ngoãn đi sát bên Cố Viễn Sâm, ánh mắt cứ không ngừng nhìn về khu phố phía trước đang sáng đèn rực rỡ, tràn ngập mong chờ với quán bar đặc trưng của thị trấn nhỏ này.

"Em thích đi bar à?" Cố Viễn Sâm hỏi.

Quý Mạc lắc đầu: "Lần đầu tiên em đi, nên hơi vui một chút." Nói rồi lại nhỏ giọng hỏi, "Học trưởng, anh có thấy em quê mùa không?"

"?"

"Cảm giác ai cũng từng đi rồi, chỉ mỗi em là chưa."

"Anh cũng không thích đi lắm."

Nghe vậy, Quý Mạc cười khẽ, bước chân cũng nhẹ bẫng hơn. Cậu rất hiếm khi thấy phấn khởi như vậy, lần cuối cùng cảm giác tim cũng lâng lâng nhẹ bẫng, có lẽ là năm tám tuổi, lần đầu tiên được mẹ dắt đi công viên trò chơi.

Cố Viễn Sâm thấy cậu vui, tâm trạng cũng dịu lại bèn nói: "Nếu lát nữa thấy không thoải mái thì nói với tôi, tôi đưa em về trước." Nói xong, cả nhóm đã đến trước cửa quán bar. Cố Viễn Sâm vỗ vai Từ Phong một cái: "Hôm nay tôi mời."

Dưới lời tuyên bố mời khách của Cố Viễn Sâm, cả nhóm hò reo náo nhiệt lập tức ùa vào quán bar và thi nhau gọi đồ uống.

Quý Mạc không biết uống rượu, nghe theo lời đề nghị của Cố Viễn Sâm, cậu gọi một ly hồng trà đá.

Từ Phong trêu: "Chỉ có mấy nhóc con mới gọi cái này thôi, gọi một tiếng 'anh' nghe thử xem nào?"

Không ngờ Quý Mạc lại hiếm hoi phản bác: "Anh nói không đúng, em không nghe anh."

Lời này làm Từ Phong cười nghiêng ngả, anh cũng chẳng muốn làm bóng đèn, nhanh chóng lỉnh đi chỗ khác.

Mấy anh khóa trên năm ba đều vào khu nhảy nhót, Quý Mạc và Cố Viễn Sâm chọn một chỗ yên tĩnh hơn để ngồi. Trong bar mở sưởi khá to, Quý Mạc cởi chiếc áo bông ngoài ra, bên trong chỉ mặc một chiếc áo cổ lọ đơn giản. Cậu thực sự không hợp với không khí của quán bar, nhưng dưới ánh đèn rực rỡ chiếu lên gương mặt thanh tú nghiêng nghiêng của cậu lại toát ra một vẻ đẹp mộng ảo khó diễn tả.

Hai người đều im lặng, Quý Mạc không biết nên nói gì, chỉ lặng lẽ uống hồng trà, từng ngụm từng ngụm, đúng lúc khát nước.

Từ Phong có học qua một ít nhảy đường phố, giờ đang múa may nổi bật giữa sàn nhảy, làm Quý Mạc nhìn đến ngẩn người. Cố Viễn Sâm thấy biểu cảm của cậu, không nhịn được khẽ cong khóe môi nhấp một ngụm rượu trong ly thủy tinh.

"Anh Từ giỏi thật đấy!" Quý Mạc cảm thán.

Cố Viễn Sâm không bình luận, chỉ nghiêng mắt nhìn thấy Quý Mạc đang len lén lấy điện thoại ra quay video.

"Trước giờ chưa từng thấy mấy cái này à?" Cố Viễn Sâm hỏi. "Tôi nhớ ở H quốc đường phố nhảy nhót cũng nhiều lắm, đặc biệt là đoạn Đại Lộ ở K thị."

Quý Mạc sống ở K thị, mà Đại Lộ lại là con phố sầm uất nhất, được sinh viên ưa chuộng nhất.

Quý Mạc khựng lại một chút, nhìn chăm chăm ly hồng trà trong tay khẽ nói: "Trước đây nhà em quản rất nghiêm, hầu như chỉ toàn học, không cho em ra đó chơi."

Cậu lại nói dối rồi. Trước kia, cuộc sống của cậu chỉ có hai điểm: trường học và biệt thự nhà họ Quý. Không có bạn bè, không có tiền tiêu, làm gì có cơ hội được đi dạo ở đại lộ như những người khác.

Phải biết rằng, năm nay là lần đầu tiên Quý Mạc được đi xem phim. Đối với rất nhiều điều trong cuộc sống, cậu vẫn còn xa lạ và luôn mang theo cảm giác tò mò mới mẻ. mà trùng hợp thay, những "lần đầu tiên" đó đều diễn ra cùng Cố Viễn Sâm, khiến cậu thấy vui mừng vô hạn.

Cùng với cảm xúc dâng cao, trong không khí bắt đầu thoang thoảng hương hoa hồng nhẹ nhàng, nhưng rất nhanh liền bị mùi nước hoa từ bàn bên cạnh lấn át.

Pheromone của Omega khi mất kiểm soát trong quán bar là một chuyện vô cùng nguy hiểm, trừ khi bên cạnh cậu có một Alpha sẵn sàng che chở. Nếu không, Omega đó sẽ lập tức trở thành con mồi trong mắt tất cả những Alpha còn lại trong quán.

Và lúc này đây, pheromone của Quý Mạc đang có dấu hiệu sắp bung ra ngoài tầm kiểm soát. Tất cả chỉ vì hôm nay cậu quên mang theo thuốc ức chế, dẫn đến việc uống muộn hơn dự kiến.

Bình thường, Quý Mạc luôn dùng thuốc đúng giờ mỗi tháng, lý ra chỉ trễ vài tiếng cũng không đến mức nghiêm trọng. Nhưng tối nay cảm xúc của cậu lại bất ổn, chỉ cần Cố Viễn Sâm rời khỏi cậu một bước thôi, hương thơm Omega lập tức sẽ thu hút sự chú ý của những Alpha khác.

Nếu vận xui, chẳng may đụng phải một Alpha có độ phù hợp trên 40% cố tình giải phóng pheromone , Quý Mạc chắc chắn sẽ bị kích phát ph*t t*nh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!