Mặc dù lũ bọ liên tục cắn xé lớp phòng thủ của anh ta, nhưng Hwang Dongseok vẫn bình tĩnh chờ đợi cơ hội tới. Anh ta muốn chắc chắn rằng lũ bọ vẫn nhắm vào anh ta để các đồng đội có thể phản công.
"Có lẽ họ chuẩn bị xong rồi!
"Bây giờ mới bắt đầu một cuộc đi săn thực sự. Lũ bọ sẽ hiểu được danh hiệu Thợ săn không phải vô cớ mà có. Hwang Dongseok ra lệnh,"Đánh!"
Nghe được hiệu lệnh của anh ta, toàn bộ hỏa lực của tổ đội rớt như mưa xuống đầu lũ bọ, nào là mũi tên, nào là phép thuật.
screech-!
screeeeeech-!
Tiếng rên la của lũ bọ vang khắp hang động. Vì đã ký bản hợp đồng nên Jinwoo chỉ có thể đứng nhìn từ phía sau. Quan sát kỹ lưỡng, cậu tự tưởng tượng rằng nếu là mình thì mình sẽ đánh như thế nào.
Nhìn bực thiệt chứ….
Cậu phải vận dụng khối óc của mình để kìm hãm đôi chân đang muốn xông tới. Lũ bọ để lộ rất nhiều sơ hở; nhưng thật không may, chả có ông Hunter nào nhìn ra được sơ hở đó. Jinwoo bị bản hợp đồng buộc phải đứng phía sau quan sát, không được làm gì. Điều đó khiến cậu rất bực bội.
Nhưng tính ra, team của Hwang Dongseok cũng không phải nhận bất cứ hậu quả nào nặng nề cả. Có vẻ như khuôn mặt bình tĩnh và tự tin của Hwang Dongseok trước khi vào Dungeon là có lý do.
"Jinseok, hướng 11 giờ!"
"Hyung, còn bên phải kìa!"
"Joontae, Sukmin, Gyuhwan! Qua cánh phải!"
"Rõ!"
"Cheoljin, cổ tay cậu bị thương rồi. Ra đằng sau băng bó đi!"
"Tôi còn chịu được!"
"Cậu nghĩ rằng cái Dungeon này chỉ có nhiêu đây thôi sao? Chúng ta không biết được là còn bao nhiêu trận chiến ở phía trước nữa, đừng bung hết sức ngay từ đầu! Đây là lệnh!"
"Rõ, tôi hiểu rồi!
"Trải qua nhiều trận chiến cùng nhau, ngay cả cách nói chuyện của họ cũng có thể thấy kinh nghiệm chất chồng trong đó. So sánh với mấy cái đội hình hỗn loạn của Hiệp hội Hunter, thì họ khác hoàn toàn. –"Kể cả thằng nhóc đó cũng đang làm tốt đấy chứ
"Jinwoo nhìn sang Yoo Jinho. Cậu nhóc đưa khiên che chắn ngay khi có con bọ lao tới, sau đó vung kiếm. Thanh kiếm đắt tiền lướt ngang qua đầu con bọ, tách đầu và thân con bọ ra làm 2 mảnh riêng biệt. Tính ra, so với hạng D của cậu nhóc, thì nó đang làm rất tốt. –"Hừm, mấy trang bị tốt đúng là có thể bù đắp cho sự thiếu hụt về kinh nghiệm lẫn sức mạnh nhỉ
"Đó là lý do tại sao các Hunter phải luôn tìm những trang bị thật tốt. Bắt gặp ánh mắt của cậu, Yoo Jinho giơ ngón cái lên."…
"Không thể tránh được cái ánh mắt ngời sáng hy vọng của thằng nhóc, Jinwoo đành phải giơ ngón cái lại với nó. Và thằng nhóc Yoo Jinho phấn khích ra mặt. screeee- Tuy rằng, cuộc chiến đã gần kết thúc, và các thành viên trong tổ đội vẫn còn dọn dẹp mấy con bọ còn sót lại, nhưng Hwang Dongseok đã truyền lệnh,"Thu thập tất cả lõi ma thuật!
Rồi bắt đầu chia cho 9 phần".
"Rõ".
"Đây là phần yêu thích nhất của tao".
"Haha! Tao cũng vậy
". Trong khi những đồng đội đang thu thập chiến lợi phẩm trong hạnh phúc, Hwang Dongseok tiến thẳng về phía Jinwoo."Uây cậu nhóc!
Ta phải cám ơn cậu vì điều đó".
"Hả O.O!?"
"Cậu là người đã hét lên cảnh báo đúng không? Mà làm sao cậu biết rằng lũ bọ ở trên đầu thế?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!