Khi lần đầu tiên Klein nhìn thấy người đàn ông kia, con bé đã bị ngẩn ra. Lúc Nặc Nặc dắt tay người đàn ông đó tới giống như là màu sắc nó yêu thích vậy, như vầng thái dương rực rỡ làm lu mời đi ánh trăng.
Nhất định là người đàn ông này quá đẹp trai cho nên đám bạn nhỏ của nó đều bị thu hút tới vườn rau của nó. Bọn chúng nói là tới giúp nó trông coi vườn rau, nhưng thật ra là bọn chúng tới để xem anh ấy.
Đây cũng không phải là một chuyện tốt, vườn rau của nó vừa mới được xới đất xong đã bị dẫm đạp lộn xộn hết cả lên. Vì vậy nó đã hạ lệnh đuổi hết mấy người kia đi. Sau khi nó cho bọn chúng thấy cái hũ đựng không ít sâu thì bọn chúng mới miễn cưỡng rời đi.
Ánh mắt miễn cưỡng chuyển từ khuôn mặt ưa nhìn của người đàn ông qua Nặc Nặc. Ý tứ rất rõ ràng: Nhanh giới thiệu một chút đi.
"Anh ấy là Trình Điệp Qua". Nặc Nặc ngượng nghịu vặn vặn ngón tay nói tên người đàn ông.
Ôi chao, tên của anh ấy cũng rất dễ nghe. Klein biết những người tên Diego (Điệp Qua) có bao nhiêu là tài giỏi. Nó biết có ba vị như vậy: Thánh Diego, Diego Costa, và Diego Armando Maradona.
Cho dù tên rất cừ, cho dù dung mạo rất đẹp, nhưng với nó người đàn ông đẹp này cũng không có quyền đi cửa sau đâu.
"Rất vui được biết ngài, tôi là Kein". Klein đưa tay ra, dùng sự dạy dỗ của nhà Susan chào hỏi.
"Anh cũng rất vui được biết em, Klein". Người đàn ông mỉm cười nắm lại tay nó.
Ôi chúa ơi! Người đàn ông cười lên một cái để lộ ra hàm răng có thể đi làm quảng cáo cho hãng kem đánh răng. Đối với hàm răng sáng bóng này Klein có một loại kích động: Để cho người đàn ông này đi cửa sau đi, vẻ đẹp của anh ấy khiến cho thế giới phải lu mờ hết rồi.
Có điều, không được. Nó là phụ huynh của Nặc Nặc. Vì Nặc Nặc đã nói như vầy, Nặc Nặc luôn càm ràm với nó thế này: "Klein, em là phụ huynh của Nặc Nặc, có một ngày chị có bạn trai, có một ngày chị phải lập gia đình, có một ngày chị phải sinh con đều cần dùng tới quyền lợi phụ huynh của em".
Klein biết đó là mánh khóe của Nặc Nặc. Chị ấy sợ nó chết. Àh, lúc này không nên suy nghĩ tới mấy điều không may. Lúc này cần phải vui lên, bởi vì nó đã có thể lấy tư cách là phụ huynh của Nặc Nặc rồi. Nguyên tắc đầu tiên của phụ huynh là: đánh giá bạn trai cho Nặc Nặc.
"Ngài có muốn làm quen với mười mấy con sâu tôi vừa mới bắt không". Nó hỏi anh ấy.
"Em có muốn cho anh làm quen với bọn chúng không?"
Klein gật đầu.
Klein lấy ra mấy con sâu xấu nhất để ở trong lòng bàn tay. Chìa lòng bàn tay ra, mấy con sâu có tướng mạo xấu xí vặn vẹo bò trong lòng bàn tay của con bé. Nhìn qua trông rất buồn nôn.
Klein bảo Trình Điệp Qua ngồi xổm xuống. Nó để lòng bàn tay tới gần sống mũi của anh, để cho anh nhìn càng rõ ràng hơn thân hình của những con vật xấu xí này.
"Tiên sinh, ngài cảm thấy chúng nó có xấu không? Không những xấu mà còn buồn nôn nữa?" Klein nói.
Xấu mà còn buồn nôn. Klein đã nghe qua cách miêu tả như vậy. Nó biết người ta thường lén lút nói sau lưng nó như vậy. Mọi người đều như nhau. Phần lớn những người xung quanh đều đánh giá nó như vậy. Xấu xí và buồn nôn. Khiếu thẩm mỹ của mọi người luôn luôn bị cố định trong một cái khung nào đó.
Khi bị mấy lời đó làm cho khó chịu, nó thường lén lút trốn đi gào khóc, Nặc Nặc luôn nói với nó thế này:
Klein không hề xấu, chỉ là Klein già trước tuổi mà thôi.
Người đàn ông không trả lời câu hỏi của nó ngay. Anh đang rất nghiêm túc quan sát mấy con sâu đó. Sau đó, anh mắt cảu anh rơi trên mặt nó.
"Ừ, đúng vậy. Đúng là có hơi xấu, nhưng chúng nó cũng đáng yêu, mập mạp. Chúng nó nhất định là vừa ăn no trong vườn rau của Klein. Anh đoán là nhất định Klein đã để cho chúng nó ăn no mới bắt chúng nó đi".
Lời nói này, giọng nói này, biểu cảm của gương mặt này, giống như gió xuân thổi qua vào trong tâm hồn.
Trong lòng Klein kêu gào đau thương.
Làm sao đây? Nó rất muốn để anh ấy đi cửa sau.
Cố chịu đi Klein, không được để cho giọng nói của anh ấy mê hoặc. Đàn ông đẹp trai là sinh vật nguy hiểm trên trái đất. Nó phải bảo vệ Nặc Nặc của nó thật tốt.
Ngay sau đó Klein nghiêng mặt xuống, tai áp vào lòng bàn tay của mình, nó như đang lắng nghe con sâu nhỏ đang nói chuyện với nó. Thời gian trôi qua một lúc, nó gật đầu.
Klein quay mặt về phía Trỉnh Điệp Qua, rất nghiêm túc nói với Trình Điệp Qua.
"Tiên sinh, vừa rồi mấy con sâu nhỏ này nói cho tôi biết một chuyện".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!