Biên Nam bắt lấy cổ tay Khưu Dịch, siết chặt, lòng bàn tay có thể cảm giác rõ ràng khớp xương của Khưu Dịch.
Thật ra cậu không biết mình nắm cổ tay người ta để làm gì, có lẽ vì cảm xúc nào đó đang tràn khỏi cơ thể, cậu muốn ngăn nó lại, hoặc… cảm xúc này khiến cậu muốn chạm vào Khưu Dịch.
Tóm lại cậu đã nắm, hơn nữa còn nắm rất chặt.
Khưu Dịch nghiêng người tựa vào ghế, muốn rút tay ra nhưng tư thế không tiện dùng sức, rút mãi không được.
Cậu làm gì vậy?
Khưu Dịch đành thu cái chân đang gác trên bàn, đứng lên.
Cậu mới làm gì ấy. Biên Nam nhìn Khưu Dịch, lúc Khưu Dịch định rút tay lần nữa, cậu ngồi dậy đột ngột kéo cổ tay Khưu Dịch về phía mình.
Khưu Dịch lảo đảo ngã xuống giường, cánh tay chống lên mặt giường.
Biên Nam cảm thấy chắc mình bệnh thật rồi, lúc Khưu Dịch chưa kịp đứng dậy, cậu nhào tới vặn cổ tay Khưu Dịch, bẻ ngoặc ra sau.
Này! Khưu Dịch kêu lên, bị Biên Nam đè úp sấp lên giường.
Biên Nam không mặc áo, áo của Khưu Dịch bị cậu lăn qua lộn qua nên vén lên, làn da áp sát với lưng Khưu Dịch nhất thời trở nên khô nóng.
Cậu nắm cổ tay Khưu Dịch không buông, cũng không biết mình định làm gì tiếp theo, chỉ đè trên người Khưu Dịch, tay kia ghìm chặt cánh tay Khưu Dịch.
"Cậu dám đùa giỡn với thiếu gia tôi."
Biên Nam nghẹn nửa ngày mới cúi đầu nói một câu bên tai Khưu Dịch.
Khưu Dịch ngẩn ra, cười: Đến mức đó sao.
Biên Nam nhìn chằm chằm gò má, lông mi, sống mũi thẳng đứng, đôi môi và cái cằm xinh đẹp của Khưu Dịch: Đến mức đó đấy.
Khưu Dịch thở dài, không giãy dụa nữa, cứ nằm thế không nói gì.
Biên Nam nửa đè nửa ôm nằm trên người Khưu Dịch một lát, đột nhiên buông tay xoay người nhảy xuống giường.
Đánh xong rồi hả?
Khưu Dịch hỏi.
Mắc tiểu. Biên Nam xỏ đôi dép của Khưu Dịch lao ra ngoài như cơn gió.
Khưu Dịch ngồi dậy, nghe thấy tiếng động liên tiếp do Biên Nam tạo ra, đầu tiên là đụng trúng giàn nho, tiếp theo đá phải chậu hoa, cuối cùng vừa mắng vừa chạy vào WC.
Khưu Dịch đứng dậy kéo thẳng áo rồi chỉnh quần, ngồi trở lại ghế, nhíu mày cầm bút quẹt quẹt.
Di động đặt bên bàn vang lên, Khưu Dịch lấy qua nhìn, là tin nhắn của Biên Hinh Ngữ.
Chỉ một câu rất bình thường, anh đang đi làm hả?
Khưu Dịch nhìn đồng hồ, bấm gọi cho Biên Hinh Ngữ.
"A, anh không đi làm sao?" Biên Hinh Ngữ nhấc máy rất nhanh, giọng nói lộ rõ vui sướng.
Hôm nay được nghỉ, Khưu Dịch nói,
"Biên Nam đã đưa cho anh cái vòng kia, cảm ơn em."
"Không cần khách sáo vậy đâu," Biên Hinh Ngữ ngượng ngùng cười,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!