Một nhà bốn người đi biển về sớm hơn kế hoạch hai ngày, lúc bọn họ mở cửa vào nhà, Biên Nam vừa xem phim cả đêm đang nằm trên sô pha trong phòng khách ngủ say sưa.
Nghe tiếng người vào cửa, Biên Nam bị doạ giật mình, cậu lóng ngóng nhảy bật dậy từ trên sô pha xuống dưới đất.
Sao lại ngủ ở đây?
Bố nhìn xung quanh một chút,
"Con đang ngủ trưa hay là ngủ từ hôm qua tới giờ thế?"
Ngủ trưa, Biên Nam đứng lên dụi mũi, đi qua nhận lấy vali trong tay dì,
"Không phải mọi người nói chơi đến thứ bảy mới về sao?"
"Chỗ nào cũng đầy người, trên bờ biển cũng đông nghẹt, đi ngắm biển mà nhìn thấy toàn người nên nản luôn," Dì nói, rồi lại lấy ra một cái hộp trong túi xách,
"Đúng rồi Tiểu Nam, dì có mua cho con một ít đồ, con nhìn xem thích không."
Cảm ơn dì, Biên Nam nhận hộp,
"Đừng mua đồ cho con mãi, mọi người chơi vui là được rồi."
Biên Hạo và Biên Hinh Ngữ cũng vào nhà, Biên Nam liếc mắt nhìn hai người bọn họ, cầm cái hộp dì đưa chuẩn bị đi lên lầu, ai ngờ chưa gì con chó đã chạy tới nhào lên người cậu liếm láp một phen, cậu giãy dụa cả buổi mới trốn lên lầu được.
Cả nhà bốn người còn ở dưới lầu thảo luận lần đi chơi này, bàn bạc xem lần tới nên đi chỗ nào.
Biên Nam tháo hộp ra, dì mua cho cậu một chiếc đồng hồ lặn, trông đẹp lắm, nhưng có lẽ không có cơ hội sử dụng.
Lúc đưa Khưu Ngạn đi bơi có thể đeo vào cho nhóc chơi một chút.
Nghĩ đến Khưu Ngạn, cậu thở dài.
Mấy ngày nay Khưu Dịch rất bận rộn, một học trò do Khưu Dịch dạy kèm thi tốt nghiệp cấp hai đạt kết quả khá tốt, cho nên giới thiệu thêm hai học sinh lớp 9 cho cậu ta, thời gian của Khưu Dịch thoáng cái chật kín.
Khưu Ngạn tới học tennis chủ yếu toàn là Khưu Dịch đưa đến cửa, bảo nhóc tự mình chạy vào, luyện tennis xong một là Biên Nam đưa về, hai là Khưu Dịch tới đón.
Chẳng nói với nhau được mấy câu.
Cửa phòng bị gõ nhẹ hai tiếng, Biên Nam thả đồng hồ xuống, đi qua mở cửa.
Biên Hinh Ngữ đứng trong hành lang, thấy Biên Nam thì lúng túng nhảy tại chỗ hai cái rồi mới đi tới, đưa túi giấy nhỏ trong tay cho cậu.
Biên Nam chẳng hiểu mô tê gì nhận túi giấy, nhìn lướt qua: Cái gì thế?
À thì… Biên Hinh Ngữ cúi đầu che miệng hắng giọng một cái,
"Tui mua quà lưu niệm, một cái cho ông, một cái cho… cho…"
Cho Khưu Dịch?
Biên Nam hỏi.
Ừm, Biên Hinh Ngữ gật đầu,
"Phiền ông giúp tui đưa cho anh ấy, tui sợ tui đưa anh ấy không chịu nhận."
"… Anh có đưa cũng đâu chắc cậu ta sẽ nhận."
Biên Nam không biết đây là quà lưu niệm gì, dựa theo tính tình của Khưu Dịch, đúng là không chắc cậu ta có chịu nhận quà của Biên Hinh Ngữ hay không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!