Chương 38: (Vô Đề)

Biên Nam không trả lời Khưu Dịch, vào sân ngồi xuống ghế nhìn Khưu Ngạn dọn bàn.

Cậu và mẹ ruột không có bao nhiêu cảm tình, bình thường liên lạc cũng ít, thỉnh thoảng bà gọi điện thoại có lẽ cậu sẽ tới thăm một chút, nhưng hầu như lần nào cũng không để lại ký ức gì tốt đẹp.

Tính tình của mẹ không tốt lắm, nói chuyện bao giờ cũng móc mỉa người ta, cậu thật sự không hiểu rốt cuộc mẹ muốn gặp cậu hay là không muốn gặp cậu.

Nhưng hôm nay cậu cảm thấy không nỡ, mẹ sống một mình, lại không có bạn trai, bình thường đánh bài đều tới sòng, hôm nay đột nhiên nghe tiếng đàn ông ở bên cạnh đập đồ, cậu có hơi lo lắng.

Lo lắng mẹ sẽ gặp phiền phức.

Cùng với một đống hậu quả dây chuyền do mẹ gặp phiền phức.

Biên Nam muốn đến xem thử, nhưng loại người mà mẹ thường hay tiếp xúc… không tốt lành gì, nếu Vạn Phi không ra ngoài, cậu nhất định sẽ rủ Vạn Phi cùng đi.

Nếu bây giờ nhất định phải dẫn người qua, chỉ có mình Khưu Dịch, tuy rằng Khưu Dịch biết chuyện nhà cậu, trên lý thuyết cũng đáng tin cậy hơn so với Vạn Phi…

Cậu lấy điện thoại di động ra, bấm số của mẹ một lần nữa, nhưng vẫn không ai bắt máy.

Má. Cậu cau mày nhỏ giọng mắng một câu.

Khưu Dịch ngồi xuống bên cạnh cậu:

"Muốn qua xem một chút không? Buổi chiều tôi mới đi dạy thêm, sáng sớm không có gì làm, có thể đi với cậu."

Ê này, Biên Nam nhanh chóng quay mặt sang liếc Khưu Dịch, Cậu nghe trộm hả?

Cần gì nghe trộm, Khưu Dịch nở nụ cười,

"Nhận điện thoại xong mặt cậu quấn quanh trái đất được hai vòng rồi kìa, gọi lại thì không ai bắt máy."

Mẹ tôi… Biên Nam do dự một chút mới nói,

"Nếu không… cậu theo tôi qua xem thử thế nào, tôi sợ mẹ bị người ta đánh."

Mẹ cậu sống tại khu dân cư ở phía đông thành phố, nhà là do bố mua lúc chia tay, nghe nói năm đó Biên Nam bị nhốt trong WC ở căn nhà này, sau được bố cứu ra.

Biên Nam không có ký ức gì khắc sâu, chỉ là nhiều năm sau nằm mơ, mơ thấy nội dung liên quan đến nhà thì sẽ xuất hiện căn nhà này, nhưng cho tới bây giờ chưa từng mơ thấy WC.

Nhà của mẹ ở lầu một, có thêm một cái sân nhỏ kiểu nửa mở, trong đó có chừng mười chậu hoa cảnh đã chết héo từ lâu.

Trước khi nhấn chuông cửa, Biên Nam đứng ở ngoài nghe ngóng một hồi, trong phòng rất yên tĩnh.

Khưu Dịch sau lưng cậu vươn tay ấn chuông cửa một cái.

Mẹ mặc đồ ngủ ra mở cửa, thấy Biên Nam và Khưu Dịch đứng ngoài cửa thì có hơi giật mình.

"Sao mày lại tới đây?" Mẹ bụm tóc, xoay người trở vào nhà,

"Đến xem trò vui nhanh quá nhỉ, đáng tiếc diễn xong rồi."

"Tôi ở ngoài chờ cậu."

Khưu Dịch nói.

Ừ. Biên Nam vào nhà.

Bạn mới quen à? Mẹ ngồi trên sô pha, châm điếu thuốc nhìn Biên Nam,

"Không phải mày với thằng Vạn Phi lúc nào cũng dính lấy nhau sao."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!