Chương 32: (Vô Đề)

Khưu Dịch làm cơm chiên trứng vẫn tuyệt như vậy, Biên Nam và Khưu Ngạn mỗi người một dĩa ngồi cạnh chiếc bàn dưới giàn nho.

Lúc nghe thấy mùi cơm chiên trứng, bao tử của Biên Nam lại hung hăng ọc một tiếng.

"Chừng nào nho mới ra trái vậy?" Biên Nam ăn một muỗng cơm, ngẩng đầu nhìn lá nho xum xuê, không thấy được trái nho nào.

"Qua kỳ nghỉ hè," Khưu Dịch đặt thêm dĩa dưa leo lên bàn, nhìn Biên Nam, "Uống bia không?"

"… Không uống!" Biên Nam tặc lưỡi, "Đâu phải cậu không biết tửu lượng của tôi, uống xong không chừng lại bị cậu chiếm lời, không uống."

Khưu Dịch cười cười, vào nhà cầm chai bia ra, dùng răng cắn mở nắp chai đặt trên bàn.

"Em uống một hớp được không?" Khưu Ngạn gục xuống bàn hỏi.

"Ừ." Khưu Dịch nói.

Khưu Ngạn ôm chai bia ngửa đầu uống một hớp, uống xong còn từ từ nhắm hai mắt lại thở một hơi thật dài: "Lạnh quá!"

Biên Nam trừng mắt nhìn nhóc hồi lâu mới quay đầu nhìn Khưu Dịch: "Cậu cho nhị bảo uống bia?"

"Thỉnh thoảng uống một hớp, không phải cho uống hoài," Khưu Dịch cười nói, "Nó uống một chai cũng không thành vấn đề, còn mạnh hơn cậu nữa."

"Má nó đây là di truyền à?" Biên Nam cúi đầu lùa hai muỗng cơm chiên, "Tửu lượng của bố mẹ tôi cũng không tốt, gặp bữa nào phải uống rượu bố tôi đều dẫn người chắn rượu theo."

"Tửu lượng của tôi cũng không tốt, rượu đế cũng chỉ ba lạng thôi." Khưu Dịch nói.

Biên Nam im lặng nhìn Khưu Dịch, ba lạng? Không thể nào, nhìn Khưu Dịch cắn mở nắp chai thành thạo như vậy sao mà tin được chứ.

"Anh hai em uống say sẽ hát đó." Khưu Ngạn đột nhiên lên tiếng.

Biên Nam bật cười: "Thật sao?"

"Thật ạ!" Khưu Ngạn nghiêm túc gật đầu.

"Chỗ nào cũng có em," Khưu Dịch búng lên trán nhóc một cái, "Mau ăn đi, ăn xong vào phòng bố làm bài tập."

"Tại sao lại vào phòng bố?" Khưu Ngạn bụm trán nhìn cậu.

"Bởi vì đại hổ tử bị đau mông, phải vào phòng anh thoa thuốc." Khưu Dịch nói.

"Ồ," Khưu Ngạn nhìn thoáng qua mông Biên Nam, cúi đầu ăn cơm, "Có phải anh bị té không? Tuần trước em cũng vừa té trúng mông."

"… Phải." Biên Nam nhìn chằm chằm Khưu Dịch.

Khưu Dịch liếc cậu một cái, nhấp một hớp bia: "Ăn ngon không?"

"Ăn rất ngon." Biên Nam buồn bực nói, cúi đầu lùa hết vào miệng.

Cơm nước xong, Khưu Ngạn xách cặp vào phòng bố Khưu làm bài tập, Biên Nam tựa trên ghế nhìn Khưu Dịch ngồi rửa chén cạnh ao.

"Cái túi kia," Biên Nam suy nghĩ một lát, "Đựng cái gì?"

"Thức ăn cho gà," Khưu Dịch rửa chén cực nhanh, "Bột cá, bột đậu, trấu cám, bắp, bột mì, chất phụ gia, trong mỗi kg có thêm 0.24g CuSO4, 0.466g FeSO4·7H2O…"

"Ngừng ngừng ngừng!" Biên Nam nhịn không được hét lên, "Cậu mắc chứng nghiện học thuộc lòng hả?"

"Định nói cho cậu biết bên trong có gì thôi." Khưu Dịch rửa chén xong, bê vào phòng bếp.

Biên Nam nhảy bật dậy đi theo : "Nếu giống như cậu nói thì mấy thứ này đâu có hôi, sao cái túi đó có mùi như phân bón nông nghiệp vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!